Chùm thơ Phạm Tuyết Hạnh: Lòng tôi như hàng cây ngày chuyển mùa mưa bão

Phía chân trời tối sầm một cơn giông cuồn cuộn tới/ Gió thốc từng hồi cuốn theo lá và cát bụi// Hàng cây nghiêng ngả theo từng đợt mưa vần vũ/ Này hàng cây ơi cây bao tuổi/ Mà chẳng thể vững vàng trước những cuồng phong?

Nhà thơ trẻ Phạm Tuyết Hạnh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Lòng tôi như hàng cây ngày chuyển mùa mưa bão

 

Phía chân trời tối sầm một cơn giông cuồn cuộn tới

Gió thốc từng hồi cuốn theo lá và cát bụi

 

Hàng cây nghiêng ngả theo từng đợt mưa vần vũ

Này hàng cây ơi cây bao tuổi

Mà chẳng thể vững vàng trước những cuồng phong?

 

Góc phố này em hò hẹn riêng ai

 

Chiều tháng tư Sài Gòn đột ngột chuyển mùa

Đang nắng gắt gay bỗng rào rào mưa đổ

 

Góc quán quen cô gái ngồi bên khung cửa

Chờ đợi ai trầm tư nhìn trời bất chợt đổ mưa

Em đang đợi đang chờ, sao lòng tôi gió nổi thoi đưa.

Rồi chúng mình cứ thế cách xa nhau

 

Em trách anh vô tình hờ hững

Anh lặng thinh nhìn vào khoảng xa thẳm mênh mông

 

Màn đêm đen đặc quánh

Màn đêm che giấu nỗi buồn anh và giọt nước mắt em

Có lẽ mình vội vàng chưa hiểu nhau nên màn đêm ngăn cách.

 

Tôi đi tìm em giữa một chiều nắng hạ

 

Lướt qua tôi một tà áo dài trắng thướt tha

Trong giỏ xe còn chùm phượng vĩ

 

Nụ cười em dắt tôi về vùng trời hồn nhiên

Ngày hai đứa học chung trường với bao niềm khát vọng

Tôi vô tình để lạc mất yêu thương.

 

Mùa hạ thắp lửa từ buổi sáng nay

 

Tôi nghe từ sân vườn sực nức mùi hoàng lan

Giữa chùm lá xanh nụ phượng hồng thắp lửa

 

Nắng lang thang sớm hơn ngoài khung cửa

Nắng nhuộm vàng tận ra đầu ngõ

Lao xao trong tôi mùa hạ đã về.

 

PHẠM TUYẾT HẠNH (LÂM ĐỒNG)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *