Em treo nỗi nhớ anh lên ngày// Nụ cười anh hoá ánh mặt trời/ Em chiếc lá xanh// Em treo nỗi nhớ anh vào đêm/ Ánh mắt anh hoá trăng rọi xuống/ Em tan thành dòng sông cho riêng anh soi bóng.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Chúa rất lạ phải không anh
Em dịu dàng yếu đuối
Anh mạnh mẽ kiên cường
Em đàn bà nhỏ nhặt
Anh độ lượng bao dung
Chúa cố tình mang trộn lẫn vào nhau.
Trong cuộc hành trình về phía mặt trời
Em thiếu nửa nỗi buồn cũng dư nửa nỗi buồn
Để nỗi buồn vừa đủ nở thành một đoá hoa
Em thiếu nửa niềm vui, dư nửa niềm vui
Để niềm vui tròn nở thành hạnh phúc
Một nửa em tuyệt vọng chúa đặt anh vào khát vọng cháy lên.

Trong một ngày sám hối
Chúa cùng tôi trốn vào câu thơ
Câu thơ dại khờ nông nổi
Chúa đỡ cho tôi gươm giáo cuộc đời
Lưỡi hái tử thần cũng hoá xanh tàn lá
Chỉ là chúa bỏ mặc tôi ngã vào bối rối mắt ai.
Em treo nỗi nhớ anh lên ngày
Nụ cười anh hoá ánh mặt trời
Em chiếc lá xanh
Em treo nỗi nhớ anh vào đêm
Ánh mắt anh hoá trăng rọi xuống
Em tan thành dòng sông cho riêng anh soi bóng.
Lời hẹn hứa
Anh bện vào mái tóc em xanh
Tháng năm phía trước làm gì có tuổi
Lời hẹn hứa
Lên men mái tóc em bạc trắng
Anh nhặt vết đồi mồi thương hơn tuổi đôi mươi.
CHIÊN NGUYỄN (ĐẮK LẮK)