Đi qua ngày bỏng nắng// Tôi tưởng mình kiệt sức sau ngày nắng dội/ Giọt mồ hôi mặn như nước mắt// Sớm nay mưa, tươi tắn lại cây cành/ Nhắc câu thơ kết tụ nỗi thương nhau/ Ân tình chườm mát tôi đi qua ngày bỏng nắng.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Sau ô cửa
Nắng cháy nỗi bồn chồn của hạ
Những phút nén. Những ngày vắng
Sau ô cửa hun hút vòm trời
Chiếc dù bất động
Chực vỡ một-nốt-nhấn.
Hãy ra công viên
Khi những con số mài mòn trí óc
Những máy lạnh ép khô cảm xúc thường ngày
Hãy ra công viên cùng gió và cây
Dù chỉ ngồi im lặng
Thấy cổ thụ, cỏ mềm được nhúng gió xanh lên!

Đi qua ngày bỏng nắng
Tôi tưởng mình kiệt sức sau ngày nắng dội
Giọt mồ hôi mặn như nước mắt
Sớm nay mưa, tươi tắn lại cây cành
Nhắc câu thơ kết tụ nỗi thương nhau
Ân tình chườm mát tôi đi qua ngày bỏng nắng.
Trong công viên
Từ tầng cao vang tiếng chim khiết thanh
Hàng cây là những cư dân mang gương mặt an nhiên
Nàng đang thấm dần không gian nơi này
Như niềm yêu mỗi ngày ngấm từng chút ngọt
Chỉ nỗi nhớ làm nàng tức ngực.
Cơn mưa hoàng hôn
Hạt mưa phết mờ tấm kính, lau đi lại thấy áng hồng
Bên này trĩu mây đen, bên kia tươi màu nắng.
Mây chưa che kín thiên không và tà dương chưa tắt
Khoảnh khắc tĩnh lặng trước lúc tan tầm
Hạnh phúc bỗng tràn trề – kì ảo serein!
HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)