Thơ 1-2-3 của Võ Văn Thọ: Hạnh phúc giản đơn tràn nhựa sống trên mảnh đất khô cằn

Cơn mưa đêm hạnh phúc// Mưa giông ru mướp bầu mát giấc nồng/ Trái dậy thì tuổi chớm biết yêu thương mộng mị// Giàn bầu vượt qua nắng nóng/ Cho những bông hoa kết trái xây đời/ Hạnh phúc giản đơn tràn nhựa sống trên mảnh đất khô cằn

Nhà thơ Võ Văn Thọ

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Gửi ước mơ tuổi thơ…

 

Hì hục buổi trưa làm diều không ngủ

Niềm vui lứa tuổi trẻ trâu

 

Những buổi hoàng hôn sắp buông

Lũ trẻ kéo nhau ra cánh đồng ruộng bậc thang

Reo mừng thả cánh diều bay gửi ước mơ xanh theo làn gió…

 

Cổng trời Đông Giang

 

Về xứ Quảng cùng anh em nhé

Lên rừng khoả thân tắm suối ngắm cảnh tiên

 

Quảng Nam như một quốc gia thu nhỏ

Có biển, có núi, bến cảng, cửa khẩu, sân bay…

Anh nắm tay em cùng lên cổng trời hái ngôi sao hy vọng…

Tranh của họa sĩ Nguyễn Ngọc Hà

Những đứa con chào đời

 

Lao động trí tuệ như con ong miệt mài

Không ngừng học hỏi mong từng bước hoàn thiện

 

Trên cánh đồng mênh mông bất tận

Không ít sóng gió hạn hán, ngập mặn, lũ lụt…

Sinh những đứa con tinh thần mong khoẻ mạnh ngát hương

 

Cây rơm vàng

 

Sinh hạt thóc vàng rơm toả hương thơm ngát

Đầu thai kiếp khác chẳng chịu nghỉ ngơi

 

Gối đầu bên nhau thành cây giúp trâu bò ấm dạ

Mùa đông những lọn rơm hoá cỏ khô nồng ấm

Trâu bò nhoẻn miệng cười. Ngày mới sẽ gắng cày xong thửa ruộng!

 

Hạt bụi luân hồi

 

Hạt bụi chốn phồn hoa

Gieo nhân sinh, buồn vui, đắng cay, được mất

 

Trăm năm một kiếp sống làm người

Hãy buông bỏ sân si khóc cười nhân thế,

Kiếp luân hồi. “Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi”(*)!?

________

(*) Lời bài hát của Trịnh Công Sơn

 

Cơn mưa đêm hạnh phúc

 

Mưa giông ru mướp bầu mát giấc nồng

Trái dậy thì tuổi chớm biết yêu thương mộng mị

 

Giàn bầu vượt qua nắng nóng

Cho những bông hoa kết trái xây đời

Hạnh phúc giản đơn tràn nhựa sống trên mảnh đất khô cằn

 

Con sắp bước đường tự lập

 

Cánh phượng hồng nhẹ rơi cổng trường mắt đỏ rưng rưng

Gốc phượng già lặng lẽ ưu tư dõi theo…

 

Mười hai năm như một cơn gió thoảng

Đọng lại trong tâm tư kỉ niệm, hoài vọng, ước mơ

Mong con đủ nghị lực, niềm tin. Hành trang bước đi vững chãi.

 

Quê nhà, ngày 01.6.2023

VÕ VĂN THỌ (QUẢNG NAM)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *