Thơ 1-2-3 Đặng Toán: Nhớ đừng để tâm hồn ngủ quên mỗi sớm!

Nhắc người hay nhắc ta// Người từng mơ cơm no áo ấm/ Rồi lại ước cơm ngon áo đẹp// Khi mơ ước thành điều hiển nhiên mỗi ngày/ Người sẽ làm gì tiếp theo/ Nhớ đừng để tâm hồn ngủ quên mỗi sớm!

Nhà thơ Đặng Toán ở Thái Bình

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Nếu mùa xuân không đến

 

Én sẽ chẳng miệt mài bên khung cửi bầu trời

Cánh đào phai biết cười cùng ai

 

Mây quên thay áo, nắng quên trổ vàng

Ai còn ngóng chờ đêm dài dệt mộng

Quờ phía nào cũng chạm phải mùa đông…

 

Chợt vẩn vơ suy nghĩ

 

Niềm vui cần được nhân lên cũng đừng quá tay chia sẻ

Thử nhấm vị ngậm ngùi bằng cả con tim

 

Sướng khổ, rủi may hiển nhiên hơi thở

“Cuộc đời có bao lâu mà hững hờ”

Là cõi tạm cũng xin đừng sống tạm.

Tranh của họa sĩ Lê Trần Thanh Thủy

Xuân muốn nhắc điều gì

 

Tờ lịch cuối cùng hình như cũng xốn xang

Ngày và đêm bắt tay lưu luyến

 

Ba trăm sáu mươi lăm phiên gác thời gian

Năm cũ bâng khuâng dòng đời hối hả

Năm mới đợi ai bên cột mốc giao thừa…

 

Có một mùa đông rất khác

 

Cỏ vẫn đan những bàn tay mùa xuân

Cây bàng giương mãi chiếc ô mùa hạ

 

Hồ cứ long lanh gương mặt mùa thu

Chờ ngày sương giăng, đợi đêm gió bấc…

Chẳng phải bao giờ cũng hết mưa là nắng.

 

Nhắc người hay nhắc ta

 

Người từng mơ cơm no áo ấm

Rồi lại ước cơm ngon áo đẹp

 

Khi mơ ước thành điều hiển nhiên mỗi ngày

Người sẽ làm gì tiếp theo

Nhớ đừng để tâm hồn ngủ quên mỗi sớm!

 

ĐẶNG TOÁN

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *