Thơ 1-2-3 Đinh Minh Thành: Quê đang nghèo liệu rồi có nghèo thêm.

Thảng hoặc đâu đây lời kêu cứu// Con giun con dế ngừng than/ Mẹ, đồng quê tần tảo nhọc nhằn// Đón con về ngày thất cơ lỡ vận/ Con ơi tiến thoái lưỡng nan lên bàn cân tính toán/ Quê đang nghèo liệu rồi có nghèo thêm.

Nhà thơ Đinh Minh Thành

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

 

Mắt mẹ lặng lẽ rạng ngời

 

Cả làng ai cũng khen có phúc

Không màng danh lợi giàu sang.

 

Côi cút nuôi con

Chắt chiu dành dụm vun trồng từng con chữ

Con của mẹ chữ hiếu ngút ngàn.

 

Nghĩa xóm tình làng lúc gian khó

 

Covid hoành hành nhiều cơ nhỡ

Đôn đáo về quê.

 

Loa phóng thanh nhốn nháo tứ bề

Rau, củ, quả, từng đùm to nhỏ

Thấm đượm ruột rà một chút quà quê.

 

Tuần hoàn những vết ngày bao bề bộn lo toan

 

Hốt hoảng kỳ công bươn chải

Xe, nhà, việc làm, bằng cấp, cố vươn cùng thời đại.

 

Rã rời muốn về bới cỏ trồng rau

Chiếc radio xếp xó bạc màu

Vẫn oang oang bản tin thời sự.

Hồi hương mùa dịch. Tranh của họa sĩ Lê Sa Long

Thảng hoặc đâu đây lời kêu cứu

 

Con giun con dế ngừng than

Mẹ, đồng quê tần tảo nhọc nhằn

 

Đón con về ngày thất cơ lỡ vận

Con ơi tiến thoái lưỡng nan lên bàn cân tính toán

Quê đang nghèo liệu rồi có nghèo thêm.

 

Đoản khúc mưa anh viết sáng hôm nay

 

Có cánh cò ngang qua đồng lúa rập rờn

Hàng tóc mai, mắt ai chớp mi cong.

 

Biển bình minh cánh buồm khát vọng

Phượng đỏ mùa chi ly rợp hồng  sắc nắng

Và em mười tám tuổi tròn trăng.

 

Cây xương rồng trên cát bỏng chang chang

 

Gió ru cây  bao ngày hoang hoãi

Chẳng biết sống sót  bao lâu trên sa mạc mặn mòi.

 

Và nữa dòng sông vẫn chảy

Có biết bao giờ tự nó cạn khô

Chỉ em và tôi biết tình yêu đã chết.

 

Chuyện thi cử học hành sao cũng lắm nhiêu khê

 

Bằng này mà không là bằng khác

Chẳng có gì hơn được bằng lòng.

 

Câu phát biểu của đại biểu vừa xong

Vỗ tay rời rợt

Tôi lại thấy học hàm đang rớt.

 

ĐINH MINH THÀNH (QUẢNG BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *