Thơ 1-2-3 Hà Phi Phượng: Lấp lánh nụ cười sau hạt mặn nghiêng rơi

Hành trình không mỏi// Không ủ mình trong chiếc kén mù sương/ Nắng như lụa vừa phơi, cung đường xanh tiếng hót.// Dấu chân ruổi rong, địa đồ bát ngát/ Biển rộng, non xa, rừng suối đợi người/ Lấp lánh nụ cười sau hạt mặn nghiêng rơi.

Nhà thơ Hà Phi Phượng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Chiếc cốc đêm đã vơi một nửa

 

Tiếng thạch sùng tan loãng

Tiếng ầm ì lặn lội bờ xa.

 

Hình như chưa khi nào phố cô độc trong khuya

Kết nối lặng thầm giọt rơi đắng – ngọt

Tí tách hồi sinh ánh sáng phía sang ngày.

 

Hành trình không mỏi

 

Không ủ mình trong chiếc kén mù sương

Nắng như lụa vừa phơi, cung đường xanh tiếng hót.

 

Dấu chân ruổi rong, địa đồ bát ngát

Biển rộng, non xa, rừng suối đợi người

Lấp lánh nụ cười sau hạt mặn nghiêng rơi.

Tranh của họa sĩ Lê Trần Thanh Thủy

Buổi sáng ở Vĩnh Yên

 

Đêm – mưa qua giấc ngủ

Sáng tinh mơ cây lá xanh rờn.

 

Đầm Vạc gương trong

Nhớ người mây trắng…

Đất nước tượng hình từ mỗi nỗi riêng mang.

 

Một thoáng trầm nâu

 

Hiu hiu trưa hè mái tranh ngõ đất

Gieo neo giáp hạt đắp đổi sắn khoai.

 

Chiếc thúng sờn mây, gói quà mẹ phần nóng hổi

Trú vào trầm nâu con nghe giấc xưa thầm gọi

Rưng rưng một thuở quê nhà.

 

Điều giản dị

 

Cây bình yên cùng gió

Lách cách bàn phím khởi đầu ngày thường.

 

Một bàn tay đẩy giúp chiếc xe vượt dốc

Một nụ cười sau nước mắt

Trên đồng cỏ mùa hè những cánh trắng bay bay…

 

HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *