Cốm lại thơm hương// Tháng mười phết sương lên cánh đồng óng ả/ Áo choàng xúng xính rạng rỡ đất đai.// Mồ hôi mẹ bấy lâu, nay sáng mẩy hạt ngọc trời/ Con ngược về tuổi thơ như cu gáy nhớ mùa màng no đủ/ Nhóm bếp lửa hồng, hương cốm đọng thơm môi.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Tam Đảo mùa thu
Xôn xao thảo nguyên dã quỳ khai hội
Nắng đọng mái phố, mưa rây chân đồi.
Chênh vênh Cầu Mây bàn tay tìm hơi ấm
Ngược núi quàng sương người lên Quán Gió
Ngang Cổng Trời khỏa nỗi nhớ về xuôi.
Gió ấm bay về
Mưa tháng mười miên man ngày nối ngày ướt ẩm
lòng người như bãi bờ xa
Anh có hình dung em co ro trong mưa
đùm nỗi nhớ sang miền hoa cúc
mà sáng nay ngọn gió ấm êm mang hò hẹn bay về.

Trong bức vẽ thời gian
Ngôi sao đính áng tóc huyền nhung bồng bềnh đêm hạ
Dải rừng thu khoác lộng lẫy hoàng bào.
Giọt nắng sớm long lanh trên cánh hoa đào
Nét cọ người nghệ sĩ phiêu du bốn mùa mật ước
Những chỉ dấu hạnh phúc!
Cốm lại thơm hương
Tháng mười phết sương lên cánh đồng óng ả
Áo choàng xúng xính rạng rỡ đất đai.
Mồ hôi mẹ bấy lâu, nay sáng mẩy hạt ngọc trời
Con ngược về tuổi thơ như cu gáy nhớ mùa màng no đủ
Nhóm bếp lửa hồng, hương cốm đọng thơm môi.
Mùa thu có đợi được không
Heo may chỉ còn đôi ngọn mảnh
Giá bấc ngấp nghé tràn về.
Lá như phiến nhớ trút xuống đôi chân mùa
Nỗi chờ – lòng suối cạn
Có còn mãi phấp phỏng trước tiếng chuông lập đông?
HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)