Thơ 1-2-3 Hà Phi Phượng: Thương sao bữa ăn khát hơi ấm ngày thường

Những chuyến hàng khẩn trương vào Hà Nội// Rau xanh, bí đỏ ngọt vị phù sa/ Con cá, con tôm tươi mùi biển quê nhà.// Xe “luồng xanh” từng giờ vượt đường dài tiếp viện/ Mạch chảy nối liền phố thị – thôn hương/ Thương sao bữa ăn khát hơi ấm ngày thường.

Nhà thơ Hà Phi Phượng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

 

Trong khúc trầm tháng tám

 

Nhận ra tiếng nghẹn nơi ngực đá

Nhận ra giọt nhựa râm ran trên đọt xương rồng.

 

Quầng bụi mịt mờ gót chân hồi hương

Bầy sương rù rì dịu lành vết nứt ruộng cạn

Dòng đại giang vượt đỉnh thác, âm ba vọng dội tới ngàn sau.

 

Những chuyến hàng khẩn trương vào Hà Nội

 

Rau xanh, bí đỏ ngọt vị phù sa

Con cá, con tôm tươi mùi biển quê nhà.

 

Xe “luồng xanh” từng giờ vượt đường dài tiếp viện

Mạch sống nối liền phố thị – thôn hương

Thương sao bữa ăn khát hơi ấm ngày thường.

Tranh của họa sĩ Lê Trí Dũng

Hành trình

 

Mãi trong ngực này bài thơ dở dang

Mãi phía sau đường chân trời một bầu trời khác.

 

Hết cuộc đời ta chưa đi hết

Những thăm thẳm – nồng nàn – da diết

Những nghẹn ngào – nhói buốt pha lê…

 

Thăm phố

 

Vội vã ùa vào lòng phố

Đâu tiếng tàu xe, náo nức bước quen?

 

Heo may lan man, ghế đá bần thần

Rung rinh ánh đèn hư ảo

Hoa sữa đầu mùa thơm lối nhỏ. Người xa chưa về.

 

Giữa hai giờ vào lớp

 

Nắng reo trên lá biếc

Bồn cỏ mướt lấp ló nụ cười hàm tiếu thoảng hương.

 

Rộn ràng, âm vang, giòn tan tiếng ngọc

Đàn chim chuyền cành giật mình bay vút

Rơi chuỗi hạt sương trong veo…

 

HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *