Một thanh âm trong trẻo cất lên// Hơi thở của ta hòa vào vũ trụ/ Mùa xuân đang dâng hương// Khóm bưởi trắng làm ta rưng rung/ Giọt ký ức vẫn còn nồng nàn/ Anh có gọi tuổi mình về xanh ký ức em không?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Có một nụ cười rớt trên cánh đào chao nghiêng
Ngày mồng một tết khói hương rì rầm lời cầu Phật…
Chị bước qua tuổi xuân…
Đau đáu nỗi nhớ quê nhà, bóng mẹ bóng cha
F0, F1, vẫn bủa vây
Một chồi xanh bật mầm mùa xuân rưng rưng mắt biếc!
Giọt mưa xuân nhả vào bầu trời ngàn sợi tơ
Giăng khắp lối những nỗi lo không đầu không cuối
Con số F tăng lên…
Xuyên một làn hơi ấm
“Chúc mừng năm mới”
Dòng tin nhắn trên nền đỏ rót tràn hy vọng muôn nơi.

Một thanh âm trong trẻo cất lên
Hơi thở của ta hòa vào vũ trụ
Mùa xuân đang dâng hương
Khóm bưởi trắng làm ta rưng rưng
Giọt ký ức vẫn còn nồng nàn
Anh có gọi tuổi mình về xanh ký ức em không?
Trang giấy đầy chữ viết
Người mẹ xa con trong khắc khoải nhớ mong
Bệnh viện dã chiến, mẫu thử, test nhanh, pcr,…
Những con số ám ảnh
Những lần khẩu trang che lấp nửa mặt người
Ta tìm sự bình an từ những khoảnh trắng…
HÀ VINH TÂM (NGHỆ AN)