VHSG- “Làm sao đây khi tôi còn muốn sống/ Bờ vai này, tấm thân này, bao người thân đang đợi/ Vứt đau thương, tôi chạy nhanh, tình ca ngân nga, ngân nga”. Trong cơn tuyệt vọng vẫn cất lên tiếng hát lạc quan với ước mơ được cứu rỗi: “Hãy dạy tôi cách cười, cách tìm quên nghịch cảnh/ Cho tôi được nguyện cầu trong giấc mộng bình yên”. Và thơ 1-2-3 như một cứu cánh cho Hồ Xuân Đà: “Khi cuộc đời này nhuốm màu tang thương/ Tôi không thể chịu trói trong ngôn ngữ đầu hàng/ Tôi buộc mình sắp đặt tư tưởng, một-hai-ba ra đời”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Đồng thời, trên cơ sở toàn bộ thơ 1-2-3 đăng trên VHSG cả năm sẽ tuyển chọn mỗi tác giả 5 bài vào chung khảo để cuối năm bầu chọn ít nhất là 5 tác giả trao Giải thưởng “Thơ hay 1-2-3”, xuất bản sách. Hội đồng chung khảo gồm các cây bút có kinh nghiệm và uy tín.
Giá trị tặng thưởng và giải thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm, được sự tài trợ của các đơn vị: Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH Luật Thành Văn, Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam.
Đến nay, VHSG đã nhận gần 430 chùm thơ 1-2-3 của hơn 160 tác giả trong và ngoài nước gửi về, đăng tải hơn 330 chùm thơ và đang tuyển chọn giới thiệu dần. Chúng tôi chân thành cảm ơn các nhà tài trợ cùng sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và mong tiếp tục đón nhận các chùm thơ mới trên tinh thần “Sáng tạo & Nhân văn”!
Tôi đã cất tiếng hát trong tuyệt vọng
Đó là ngày bầu trời mang màu mây ảm đạm
Tuyến lệ ngân dài đau nhói nơi ngực trái
Làm sao đây khi tôi còn muốn sống
Bờ vai này, tấm thân này, bao người thân đang đợi
Vứt đau thương, tôi chạy nhanh, tình ca ngân nga, ngân nga.
Xin hãy thương tôi từ bây giờ
Tôi không van xin, tôi cần tình thương
Ai đó thấy tôi đang khóc hãy ngăn tôi lại
Hãy dạy tôi cách cười, cách tìm quên nghịch cảnh
Cho tôi được nguyện cầu trong giấc mộng bình yên
Xin hãy thương tôi, một đứa trẻ lạc lối triền miên
Bài thơ tôi viết trong nguồn cơn sự sống
Là khi tôi muốn tìm ra chân lý
Là mộng mơ, là những tia hy vọng
Khi cuộc đời này nhuốm màu tang thương
Tôi không thể chịu trói trong ngôn ngữ đầu hàng
Tôi buộc mình sắp đặt tư tưởng, một-hai-ba ra đời.
Có nhiều đêm say trong men rượu
Mượn khói thuốc phả từng làn khói trắng
Ho sặc sụa, nước mắt cũng chèm nhèm
Vuốt mái tóc nốc cạn vodka
Đêm dài quá, cuộc đời sao rối quá
Đắng cay nào, lầm lũi tôi phải đi…
Người đàn bà đem phơi từng vết cắt
Của lầm lỡ đời mình làm trò vui thiên hạ
Ai đó ghé chơi rồi nói chuyện làm quà
Cũng đành thế, còn hơn lặng lẽ hát
Khúc ca buồn, chẳng thèm ai ghé qua
Người đàn bà tìm vui khoe riêng tư, cười khẽ.
HỒ XUÂN ĐÀ