VHSG- “Ví chừng giọt mồ hôi là hạt mưa rơi xuống đời/ Giọt xuống ruộng đồng cho mùa trổ bông/ Giọt vào hạt nắng dang phơi gạn về muối mặn”. Không thể thành thơ nếu thiếu sức liên tưởng. Ví von giọt mồ hôi là hạt mưa đã tạo nên tứ thơ hay. Cũng như “Cần ớt cay cho bớt chút tanh tao” vì trong cuộc sống này đôi khi “Bỏng rát nên miệng đời cay nghiệt/ Nóng xé hoang mang điều tha thiết/ Cắn vào xót nhòe môi mắt bởi sâu cay”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ.
Ví chừng giọt mồ hôi là hạt mưa rơi xuống đời
Giọt xuống ruộng đồng cho mùa trổ bông
Giọt vào hạt nắng dang phơi gạn về muối mặn
Giọt đêm ngày tĩnh lặng, nhàu gối chăn ân cần
Lâm thâm ngực ấm. Lất phất chứa chan, nồng nàn môi mắt
Giọt trót đa mang, giọt đèo bòng. Dầm dề nhân thế cưu mang
Cần ớt cay cho bớt chút tanh tao
Phải bán, mua khắp xa gần xiêm, sừng… lớn nhỏ
Mắm, muối cay chuyện đời chẳng mấy ngọt ngào
Bỏng rát nên miệng đời cay nghiệt
Nóng xé hoang mang điều tha thiết
Cắn vào xót nhòe môi mắt bởi sâu cay
Một mình một đĩa cơm
Gọi là qua một bữa
Cái gọi là… bữa cơm
Một mình tự chăm nom
Một thong dong, hao gầy
Đũa một đôi. Đành vậy, gắp trống không sum vầy
Đi khắp nẻo “hoa hồng” phận số
Vương vãi phiền hà, gom mớ cảm thương
Nhặt dãi dầu áo cơm, gieo đổi đời mơ tưởng
Bán thật mua hư, vừa mua đã mất
Cuộc đổi trao hy vọng mơ đến giấc cuối ngày
Rồi xé, vò chua chát, lăn đời rác, tả tơi bay
Trong ảo, thực ta đi dò la số phận
Thèm ngày vô tư tung tẩy tóc đuôi gà
Thương khúc ngược xuôi đi tìm cơm áo
Nhớ buổi tìm nhau duyên phận chung nhà
Hoang mang lối khóc cười nhân thế, an nhiên nhiều bề vương rối
Trân quý, ân cần ta ôm cứu cánh vừa chân
Khi im lặng đâu phải là vàng
Chờ mãi dòng tin nhắn, biết mình không quan trọng
Im lặng thật ra là đã nói, những thâm sâu khôn lường
Còn yêu thương là hờn giận, cái im lặng bình thường
Nhưng kéo dài ra dai dẳng, tình yêu kết thúc đến nơi rồi
Biết bức bối, biết đắn đo, để biết không cần im lặng!
HUỲNH THANH LIÊM
(NHA TRANG – KHÁNH HÒA)