Thơ 1-2-3 Huỳnh Thị Quỳnh Nga: Chợt thấy giấc mơ tan vào khu vườn khuya

Em và mộc hương cuối mùa thu// Chợt thấy giấc mơ tan vào khu vườn khuya/ Mùi diệp lục xanh và những chùm húng quế// Dưới ô trăng mười bốn. Em phơi áo tơ sen/ Tôi đứng lặng bên đồi gió…/ Tìm em phía khung cửa xanh. Đóa mộc hương ngày xưa

Nhà thơ Huỳnh Thị Quỳnh Nga

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Có khi tôi ngơ ngác đến lạ lùng

 

Tôi lang thang trong chính khu vườn tôi vẽ

Làm sao neo hết nhớ vào buổi chiều?

 

Bằng sắc màu của mây vàng và gió lam…

Bên khung cửa đó. Nghe mùa thu trở về

Trên từng chiếc lá phục sinh

 

Chúng tôi nhìn nhau và nhận ra những thân quen

 

Như cách người ta mở cửa khu vườn vào đêm trăng biếc

Có loài cỏ ngủ muộn. Thì thầm nói gì đó với những giọt sương

 

Ban mai chưa về kịp

Thì buổi chiều lại nhón gót như lụa hồng

Bên khung cửa đó còn vài chiếc nắng mỏng như tơ…

 

Tôi cũng có một linh cảm khác

 

Rằng trong mỗi chúng ta có thêm đôi mắt

Đôi mắt trên trái tim

 

Em biết không. Chúng luôn nhắm nghiền

Nhưng kỳ lạ thay

Chúng nhìn thấy trái tim khác cũng có đôi mắt xanh như biển…

Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng

Em có về như sóng đêm nay

 

Tôi hình dung và lặng nghe những dịu dàng chảy xiết

Khắc khoải mùa hoa muống tím

 

Thành phố này. Biển đợi

Em biết không mùa thu chín như lụa

Vàng trên chiếc lá tôi cầm…

 

Đi trong mùa thu

 

Tôi vừa gặp lại tôi

Giữa mùa nắng vàng đó. Vài chiếc nhớ nằm mơ

 

Nơi có em và những buổi chiều màu táo đỏ

Hoàng hôn rực rỡ cháy

Rộn xanh lên khuôn ngực. Mùa lụa tơ tằm

 

Em với biển gọi vàng nắng tôi

 

Này em hãy như sóng và bờ. Thử một lần nhìn nhau đi

Em bước thênh thang với gió và cát mềm dưới đôi chân đó

 

Em sẽ thấy mưa xanh trên vai và nắng vàng trên tóc

Những buổi chiều san hô với biển sóng rộn ràng

Thở vào tự nhiên bằng khúc trầm của trái tim biển hát

 

Em và mộc hương cuối mùa thu

 

Chợt thấy giấc mơ tan vào khu vườn khuya

Mùi diệp lục xanh và những chùm húng quế

 

Dưới ô trăng mười bốn. Em phơi áo tơ sen

Tôi đứng lặng bên đồi gió…

Tìm em phía khung cửa xanh. Đóa mộc hương ngày xưa

 

Những gót chân đẫm mùi hương rạ thơm

 

Ngày em trở về trên con thuyền đó

Để áo khăn ai bốn mùa tím nỗi bằng lăng

 

Qua nhánh sông xưa khoan nhặt tiếng chèo buông

Đêm như ru trong từng sát na.

Em hát. Mùi tóc khuya bay vào giấc mơ tôi xanh biếc….

 

Tiền Giang 11.8.2022
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *