Hạnh phúc là gì mình nhỉ?// Đơn giản là những điều bình dị thôi/ Khi nhận ra rồi thì chẳng thể lạc trôi// Nhưng chúng ta đang sống với nhau quá ích kỷ/ Cứ nghĩ đến những điều lớn lao mà quên đi mỗi ngày/ Hạnh phúc là bàn tay được ủ ấm trong một bàn tay…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Con còng gió cần mẫn chở từng viên cát
Sóng biển vô tình lại cuốn trôi đi
Mẹ thương con chẳng khi nao quản ngại điều gì
Thời gian bạc như con sóng
Phủ trắng bãi bờ vàng ươm
Còng gió vẫn âm thầm se những hạt yêu thương!
Dắt đêm vào tận cùng của nỗi nhớ
Phố khát thèm một cơn say
Mùa trở mình hẫng hụt vòng tay
Ai vặn gió max volum từng cơn bấc
Xới tung những trầm tích hân hoan trở về
Cho đêm nay, phố ướt đẫm cơn mê…

Chút rét ngọt nồng nàn rơi xuống tóc
Thu run rẩy cởi bỏ chiếc áo của mình
Trời đất giao mùa nẩy nụ tái sinh
Cây lộc vừng trút tàn dư úa lá
Con ve sầu ẩn sâu trong lòng đất tốt tươi
Ngày ta yêu nhau thoát xác để làm Người…
Phố mỏi mệt tựa những ngày giãn cách
Áo cơm mường tượng mơ hồ
Thèm nghe tiếng đời va chạm nhấp nhô
Chỉ thấy xung quanh là sự lặng im đến ngộp thở
Vét sạch nỗi buồn sám hối cuồng điên
Và mai này, phố sẽ lại bình yên!
Hạnh phúc là gì mình nhỉ?
Đơn giản là những điều bình dị thôi
Khi nhận ra rồi thì chẳng thể lạc trôi
Nhưng chúng ta đang sống với nhau quá ích kỷ
Cứ nghĩ đến những điều lớn lao mà quên đi mỗi ngày
Hạnh phúc là bàn tay được ủ ấm trong một bàn tay…
LÊ KIỀU HƯNG (HÀ NỘI)