Em gọi mùa hạ hay mùa sen// Trong nắng nồng nàn môi mềm hé nở/ Áo mỏng nõn nà khai mở nét duyên// Gió về bàng bạc lá xanh hiền/ Soi mình đáy nước/ Dáng cong mềm như dáng những nàng tiên

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Con về bên bếp nhà xưa
Đưa tay bụm những đám khói tròn
Có gì vỡ tan như ngày con còn bé
Bưng bát cơm với cá khô kho khế
Nhà vắng bóng mẹ rồi
Chua xót cả trời quê
Em gọi mùa hạ hay mùa sen
Trong nắng nồng nàn môi mềm hé nở
Áo mỏng nõn nà khai mở nét duyên
Gió về bàng bạc lá xanh hiền
Soi mình đáy nước
Dáng cong mềm như dáng những nàng tiên

Con chim chết giữa giêng hai
Khi mùa xuân còn rực rỡ
Từng giọt tiếng chim không rơi nữa
Ra đi, ôi con chim bé nhỏ!
Giá lạnh hay cô đơn
Giữa đêm khuya trái tim buồn bung vỡ
Trong bóng chiều buông
Có con cò con vạc còn lui hui lượm mót
Mây dồn về cuối chân trời
Những tia nắng cuối ngày mong manh rơi rớt
Tiếng kinh cầu thoảng nhẹ trong sương
Chợt nghe lòng vương vấn vấn vương
Vọng bóng mùa qua
Ve kêu mùa hạ
Dế rỉ rả tiết thu
Khúc nhạc trầm bổng miên du
Cánh võng thời gian đưa nhẹ như ru
Nghe bao âm vọng biết mùa đang trôi
LÊ PHƯỢNG