Ào ạt trở về quê, không phải là ngày lễ tết// Không chuẩn bị quà gì, chỉ mang theo nỗi bất an/ Dòng người, xe cuốn bụi đời xô lệch// Bao phận người trong hoàn cảnh trái ngang/ Như thuở bé thơ, cứ mỗi lần khó khăn lại tìm về với mẹ/ Có đói nghèo, cũng sẽ được cưu mang

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Biền bãi cạn kiệt cùng con nước
Lô xô người, tất bật cào nghêu
Bùn quánh đặc, đôi chân trần em bước
Qua bãi bùn non lớp lớp rác rều
Giọt mồ hôi lăn tròn trên má
Chợt hồng lên thấp thoáng bóng ai
Biết có em về bên phố cũ
Sao cứ nôn nao suốt buổi cơm chiều
Nỗi nhớ, nỗi quên tưởng chừng an trú
Góc phố cũ xưa, người cũng đã xưa rồi
Bao say đắm, đã chìm trôi trong quên lãng
Chợt bừng lên, lóng lánh nguyên khôi

Đâu cứ phải mùa thu là hoa cúc nở
Chỉ tại em hay mắc cỡ
Nên mùa thu lặng lẽ sang
Chiều nay, sao em lại khoe áo màu vàng
Cho trời heo may, chợt ngập tràn nắng gội
Một bờ cúc dại loang tan…
Ào ạt trở về quê, không phải là ngày lễ tết
Không chuẩn bị quà gì, chỉ mang theo nỗi bất an
Dòng người, xe cuốn bụi đời xô lệch
Bao phận người trong hoàn cảnh trái ngang
Như thuở bé thơ, cứ mỗi lần khó khăn lại tìm về với mẹ
Có đói nghèo, cũng sẽ được cưu mang
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)