Khi anh ngồi thao lao chuyện của người thất bại// Thì có nghĩa anh đã là người không mấy thành công/ Bao nỗi đời gấp gãy// Lan man theo dòng, là hiệu ứng đám đông/ Trắng một bờ cong quạnh chiều hoang tái/ Ngoảnh lại nhìn, một thói quen ngoa ngoắt chạnh lòng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Những cái anh đang có, em chưa hề cần
Những cái em cần, thiệt tình là anh chưa bao giờ có
Nên ngượng ngịu trong chiều, nhìn nắng chảy châng lâng
Muộn chiều rồi, ngồi đối diện với nhau
Anh lặng lẽ giấu cái nhìn đắm đuối
Kìa ráng đỏ phía hoàng hôn cũng đã bợt màu…
Khi anh ngồi thao lao chuyện của người thất bại
Thì có nghĩa anh đã là người không mấy thành công
Bao nỗi đời gấp gãy
Lan man theo dòng, là hiệu ứng đám đông
Trắng một bờ cong quạnh chiều hoang tái
Ngoảnh lại nhìn, một thói quen ngoa ngoắt chạnh lòng

Năm tháng chìm trôi theo dĩ vãng mờ xa
Lời yêu cũ, xếp gọn gàng trong ngăn ký ức
Lớp lớp chồng lên, từng dấu kỷ hà
Bụi thời gian như đóng váng cũ nhàu
Bất chợt chiều nay, trên đường xa xứ
Đăm đắm, tình cờ ta lại gặp nhau…
Giữa chật vật lo toan, bao chuyện đời thường
Thấy lằn ranh giữa hoang phí – tiết kiệm – thói quen bủn xỉn
Cứ nhạt nhoà dở dở ương ương
Lẫn lộn, biện minh rồi ra sức tán dương
Đậm nhạt sắc màu, nhỏ to nỗi niềm thầm kín
Ráng phân định rõ ràng, sống theo đúng thiên lương
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)