VHSG- “Cô gái trẻ vừa trở thành đàn bà/ Giọt nước mắt lăn tròn, chợt quay ngang giấu biệt”. Không chỉ đau khổ mà nước mắt đôi khi còn dành cho hạnh phúc. Sự tinh tế trong thơ Lê Thanh Hùng còn ở sự thức nhận: “Mình đã già, nhưng chắc gì đã khôn hơn/ Khi lấy cái lận đận của mình truyền cho tuổi trẻ/ Một quá khứ đau thương như làn sương mỏng chập chờn”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Giọt nước mắt chứa chan trong đôi mắt biếc
Cô gái trẻ vừa trở thành đàn bà
Giọt nước mắt lăn tròn, chợt quay ngang giấu biệt
Trong hạnh phúc vỡ òa, chấp chới lần qua
Cảm xúc thật, với chủ tâm không hề nuối tiếc
Nước mắt ngưng rồi, lòng đọng lại dư ba…
Anh đã thấy những đời dân lặng thầm
Thấy điều hay thật là khó học, cái dở cứ vấn vương
Thời nào cũng có những nỗi bất an, lỗi đời bất định
Chỉ khác nhau là cách ta xử lý nó
Đâu đó còn có người vờ vĩnh
“Không biết đời nào là đời thường”
Chiều nay trời trở lạnh
Vu vơ nhìn những ngón tay suông
Đã lâu lắm, sao vẫn còn ám ảnh
Một buổi chiều nào, trong sắc tối đã buông
Em day trở, khẽ khàng nhóng nhánh
Lời chênh vênh, từ giã nỗi buồn …
Mình đã già, nhưng chắc gì đã khôn hơn
Khi lấy cái lận đận của mình truyền cho tuổi trẻ
Một quá khứ đau thương như làn sương mỏng chập chờn
Dù rất cần được lưu giữ trong ký ức và trong thực tế
Nhưng mỗi thế hệ sẽ có một sứ mệnh cụ thể
Sẽ vụng về trong những nghịch lý cô đơn
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)
- Thơ 1-2-3 Nguyễn Thanh Vân: Lá vàng như nỗi nhớ người dưng
- Tiểu thuyết “Người đọc sách”: Vấn đề chuyển thể văn chương lên màn ảnh
- Nhà thơ Hoài Vũ: Hương tràm thơm buốt Vàm Cỏ Đông
- Kỷ niệm 200 năm ngày sinh danh nhân văn hóa thế giới Nguyễn Đình Chiểu
- Thơ 1-2-3 Hoàng Hải Phương: Đất nước hoá thân vào nhũng chàng trai giữ đảo