Một chút gió vờn qua khu vườn vắng// Tiếng chim rơi lúc lỉu trong chiều/ Em hái vội chùm dâu vàng chín mọng// Quang gánh đong đầy cả quãng đường xa/ Anh đứng một mình bên đường lóng ngóng/ Nắng quái chiều hôm, bẫng quyện mượt mà

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Rồi anh có thể sẽ già đi
Mà không bao giờ biết vặn mình để lớn
Nếu không giữ một chút gì quá khứ đã qua
Dù dòng đời vẫn mãi miết trôi, sóng xô lợn gợn
Bến bờ nào sẽ đọng lại dư ba?
Cho mạch sống cứ loay hoay, trong lướng vướng ngật ngà.

Tôi đã vô tình, không phải nói là vô tâm
Đánh mất, năm tuổi em mười tám
Cứ ngỡ rằng ta có quyền mắc sai lầm
Đến khi hiểu ra thì đã muộn mất rồi
Sao đánh đố trái tim non bằng tầm thường tâm cảm
Để bây giờ, em có cất giữ giùm tôi?
Đăm đắm nhớ một bóng ngày đã cũ
Nhởn nhơ bay, mây xám vắt lưng trời
Trôi đâu mất hương chiều đương bói nụ
Đâu biết hoàng hôn lặng lẽ rơi
Ngày tháng cũ cũng không hề vương lại
Một chút tình thơ dại ngày xưa…
Một chút gió vờn qua khu vườn vắng
Tiếng chim rơi lúc lỉu trong chiều
Em hái vội chùm dâu vàng chín mọng
Quang gánh đong đầy cả quãng đường xa
Anh đứng một mình bên đường lóng ngóng
Nắng quái chiều hôm, bẫng quyện mượt mà.
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)