Sống cho người ta ghét, người ta thương cũng dễ// Nhưng sống cho người ta cần sẽ khó hơn nhiều/ Dẫu đã biết, đó cũng chỉ là ước lệ// Sao cứ loay hoay trong nắng xế quạnh hiu/ Thôi hãy cố gắng là chính mình trước đã/ Vững vàng đi trong góc cạnh đa chiều…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đêm ngúng nguẩy, một vòng tay bổi hổi
Ngắc ngứ rơi một tiếng thở dài
Trên con ngõ nhỏ loanh hoanh, góc hiên nhà mờ tối
Tiếng thì thầm, lời đoan hứa đắm say
Một khoảng lặng quanh co trong cái nhìn trân trối
Hình như có điều gì đang sắp tỏ bày…
Bóng tối ở đâu, khi nào chúng cũng giống nhau
Chỉ có ánh sáng, sắc màu là mỗi nơi, mỗi khác
Của phi nghĩa, chắc chắn là của con đường lầm lạc
Nghe báo đài, loan tin xử lý chuyện tham ô
Chuyện ở đâu, thời nào cũng có
Trọn vẹn một niềm tin, đừng suy luận hồ đồ
Chùm hoa giấy trước sân nhà em
Sao cứ nở hoài như đếm tuổi
Của cô chủ nhà, đương nhóng nhánh mùa đi
Con đường đất đỏ, bao nhiêu năm gió bụi
Chợt sáng lên, trong trẻo tiếng em cười
Cành hoa giấy đong đưa, lời nhắn gửi người ơi!
Sống cho người ta ghét, người ta thương cũng dễ
Nhưng sống cho người ta cần sẽ khó hơn nhiều
Dẫu đã biết, đó cũng chỉ là ước lệ
Sao cứ loay hoay trong nắng xế quạnh hiu
Thôi hãy cố gắng là chính mình trước đã
Vững vàng đi trong góc cạnh đa chiều…
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)