Thơ 1-2-3 Huỳnh Khang: Lòng thầm hỏi lòng bao giờ trái đất hết chiến tranh?

Thăm khu phi quân sự thêm yêu hoà bình// Một dòng sông yên bình trôi/ Cánh đồng lúa thẳm xanh màu hi vọng.// Bao cuộc chiến đi qua, bao vết thương vẫn chưa lành/ Những bãi mìn, đầu đạn hạt nhân vẫn còn đang chờ kích nổ./ Lòng thầm hỏi lòng bao giờ trái đất hết chiến tranh?

Nhà thơ – dược sĩ Huỳnh Khang ở Hàn Quốc

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Ngun ngút hương quê trong tô phở xứ người

 

Nơi phương xa chợt thèm tô phở

Cũng may Seoul có quán nhỏ bên đường.

 

Có cánh cò bay, bông lúa ngào ngạt hương

Có phù sa sông Hồng, Cửu Long cuồn cuộn chảy

Giữa xứ người tô phở thắm tình quê.

 

Thăm khu phi quân sự thêm yêu hoà bình

 

Một dòng sông yên bình trôi

Cánh đồng lúa thẳm xanh màu hi vọng.

 

Bao cuộc chiến đi qua, bao vết thương vẫn chưa lành

Những bãi mìn, đầu đạn hạt nhân vẫn còn đang chờ kích nổ.

Lòng thầm hỏi lòng bao giờ trái đất hết chiến tranh?

Văn minh quốc gia trải rộng dài

 

Thành phố Seoul hầu như không có rác

Không tiếng còi xe inh ỏi ngoài đường.

 

Xe hơi lẳng lặng đi theo người đi bộ

Người cúi chào người, trân trọng chào nhau.

Đỏ mắt tìm chẳng thấy khu phố văn hoá như xứ ta!

 

Dưới lòng đất Seoul sôi động đến bất ngờ

 

Tôi lạc vào mê cung

Tôi lạc vào cõi mộng?

 

Thành phố nhộn nhịp sinh sôi dưới lòng thủ đô tráng lệ

Chằng chịt tàu điện ngầm nối liền công sở, nhà ga…

Ngẩn ngẩn ngơ ngơ tôi như lạc vào chốn thiên đường!

 

HUỲNH KHANG

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *