Thơ 1-2-3 Lưu Minh Hải: Áo tứ thân mấy tà buộc hồn câu quan họ

Đêm xứ Bắc vọng câu quan họ// Vành nón quai thao giấu nửa nụ duyên/ Áo tứ thân mấy tà buộc hồn câu quan họ.// Câu giao duyên. Đợi chờ. Người ơi đừng về, hãy ở…/ Trẩy hội Lim/ Tôi chưa về, hồn lạc bến mơ.

Nhà thơ trẻ Lưu Minh Hải

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Mùa thu – mùa của nỗi buồn

 

Những vần thơ mang điệu buồn căn nhân thiên cổ

Những mùa thu lạc xứ.

 

Ai gán nỗi buồn cho mùa thu?

Lá vàng đan thảm nhớ

Rơi rơi trên những phím đời!

 

Đêm giật mình con sâm cầm vụt cánh

 

Sương đẫm giấc mơ chiều phủ Tây Hồ

Mơ màng phố, nồng nàn thu Hà Nội.

 

Nghe chơi vơi

Nghe mù khơi

Câu thơ trôi. Sóng Tây Hồ lung lơi!

Hát quan họ. Ảnh minh họa

Đêm xứ Bắc vọng câu quan họ

 

Vành nón quai thao giấu nửa nụ duyên

Áo tứ thân mấy tà buộc hồn câu quan họ.

 

Câu giao duyên. Đợi chờ. Người ơi đừng về, hãy ở…

Trẩy hội Lim

Tôi chưa về, hồn lạc bến mơ.

 

Người quét lá quét cả mùa thu

 

Rụng chiếc lá. Mùa đi qua vội vã

Vài mảnh thu còn lại cuối con đường.

 

Những vệt chổi rẩy run đường phố lạnh

Người lao công quét lá

Quét cả mùa thu đi.

 

Những kí tự mùa và kí tự tôi

 

Lá vàng nhắc thu về kí tự vào nỗi nhớ

Nỗi buồn thiên di từ bao mùa cũ.

 

Cái lạnh nhắc đông về kí tự vào má môi em ửng đỏ

Tôi gửi tình mình vào từng sợi len trên khăn áo em mang

Những kí tự mùa em biết. Kí tự tôi không mùa.

 

Qua đại dịch rồi ta lại tìm nhau

 

Xóa giãn cách, ngày phố vui trở lại

Tình đã đầy trong nỗi nhớ dày đêm.

 

Tìm nhau thôi vòng tay ấm, môi mềm

Đã qua rồi cách trở

Mùa yêu thương lại về!

 

LƯU MINH HẢI

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *