VHSG- “Ai nhặt được mấy ý nghĩ mồ côi vừa rớt/ Người đàn bà lặng đi không ngoái lại/ Tôi mộng du nghe kinh cầu”. Cảm thông thân phận và chia sẻ nỗi trắc ẩn của người phụ nữ với “Ý nghĩ xước trầy đuổi xua khao khát”, Lưu Minh Hải còn xót xa trăn trở: “Bao đàn ông đội lên đầu phụ nữ muôn màu vương miện/ Mà không tặng linh hồn? Giá của tấm chồng ai định và ở đâu?”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Căn phòng nhốt tôi hay tôi nhốt chính mình?
Nệm gối, chiếu chăn, mùng màn không đủ ấm
Yêu thương ân ái lạt màu rơi.
Ý nghĩ xước trầy đuổi xua khao khát
Em đi về phía nhạt nhòa
Căn phòng khép tôi và giấc cô độc.
Gặp người đàn bà trong ý nghĩ chiều đông
Vẩn vơ trong màu khói cũ
Người đàn bà mang những sợi kí ức ngang qua chiều.
Ai nhặt được mấy ý nghĩ mồ côi vừa rớt
Người đàn bà lặng đi không ngoái lại
Tôi mộng du nghe kinh cầu.
Hát ru người đàn bà trật bước
Có người đàn bà lắp không đúng đường ray đời mình
Họ là những người trật bước.
Tôi chưa một lần lắp đường ray
Ái ngại tặng họ những niềm thương gói trong ý nghĩ
Lúc một mình thơ thẩn ngồi hát ru.
Khi yêu ai cũng tặng nhau gam màu hồng
Tôi lục tung gia tài chẳng có gì như họ
Chỉ tặng em màu thương.
Em mang về đêm gối đầu giường đắn đo suy nghĩ
Tôi trầm tư nặn những câu thơ đắp dựng lâu đài
Hai người ngồi tính chuyện cơm áo.
Người đàn bà giữa phố đông
Phố mênh mông và tim người vung vãi
Những người con gái bỏ quê bám góc phố lỡ làng.
Bao lời yêu thương phai dần theo gấu váy
Đêm một vùng chật chội
Đường về quê nghèo quá xa xôi.
Thường nghe nói: phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng
Ai định đoạt hạnh phúc người phụ nữ
Vương miện kia là gì?
Bao đàn ông đội lên đầu phụ nữ muôn màu vương miện
Mà không tặng linh hồn
Giá của tấm chồng ai định và ở đâu?
LƯU MINH HẢI
(BÌNH LONG – BÌNH PHƯỚC)