Những đứa con tiện ích và ngôi nhà thông minh// Camera gắn bốn góc tường dõi tìm/ Bắt gặp cái nhìn nhà quê rón rén sợ hãi âu lo// Rèm cửa tự động vén lên lộ ra một trời tự do/ Hơi thở lú lẫn từ chiếc máy điều hòa ứ nghẹn/ Mẹ cô đơn trong nỗi nhớ lập trình
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Ngọn gió trở mình phía đồng quê xa ngái
Trằn trọc đêm tiếc nhớ những cánh cò
Bên kia cửa phồn hoa chập chờn bao chuyện cũ
Bước tha hương miết dài chân trời hồng mê dụ
Tiếng dế kêu đêm cài vào giấc ngủ
Cập nhật giấc mơ quê
Những đứa con tiện ích và ngôi nhà thông minh
Camera gắn bốn góc tường dõi tìm
Bắt gặp cái nhìn nhà quê rón rén sợ hãi âu lo
Rèm cửa tự động vén lên lộ ra một trời tự do
Hơi thở lú lẫn từ chiếc máy điều hòa ứ nghẹn
Mẹ cô đơn trong nỗi nhớ lập trình
Công nghệ không tìm ra dấu vân tay của mẹ
Đã chồng chất trên cán cuốc mùa nối mùa lặng lẽ
Mưòi ngón thương yêu hoa văn rơi vãi đồng xa
Không thể có một chứng minh thư gắn chíp
Không thể mở khóa điện thoại mở cửa một ngôi nhà
Nhưng trái tim con những dấu nhẵn mòn điểm chỉ một đời hoa
Ngọn nến vô tâm và đức tin không đáy
Những phù du thiêu thân miên man nghĩ điều như vậy
Quầng sáng phỉnh dụ không mang đến hạnh phúc dẫu mong manh
Rồi một ngày gió lật mặt thổi bùng nhuộm đỏ đám mây xanh
Trăng sao hỗn loạn thét gào lồng lộn cháy
Ngọn nến vô tâm đốt rụi cả bầu trời!
Những ngôi nhà đứng yên trên trái đất đang quay
Trong căn phòng ấm áp tô vẻ màu hồng hạnh phúc
Tiếng dương cầm dìu nhau vũ điệu mùa xuân ngây ngất
Ngoài kia gió mưa gào thét cơn bão đã vào bờ
Xóm làng uốn mình ném vào không gian những gì có thể
Trái đất vẫn quay mang theo tiếng khóc câu cười
Tháng 11.2021
NGUYỄN BÁ HÒA