Thơ 1-2-3 Nguyễn Đinh Văn Hiếu: Tang thương này đau vọng đến trời xanh

VHSG- “Nhiều lần trong ngày lên cơn ớn lạnh/ Mưa lũ miền Trung ngập tới nóc nhà/ Chỗ nào hai đứa mình ngồi hát lý mười thương?” Không chỉ đời sống tinh thần biến mất mà cả sinh mệnh con người cũng vùi lấp trong cơn thịnh nộ của thiên tai “Đất lở chảy tràn bùn sệt ôm lấy chân người/ Rừng phòng hộ tiêu điều sụt một mảng đồi vùi lấp/ Sự thâm độc của con người hơn thâm độc của thiên nhiên”… Sao lại “Sự thâm độc của con người hơn thâm độc của thiên nhiên”? Có lẽ mỗi chúng ta đều có thể tự trả lời cho “Tang thương này đau vọng đến trời xanh”…

Nhà thơ trẻ Nguyễn Đinh Văn Hiếu

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ.

 

Nhiều lần trong ngày lên cơn ớn lạnh

 

Mưa lũ miền Trung ngập tới nóc nhà

Chỗ nào hai đứa mình ngồi hát lý mười thương?

 

Dấu vết quen chìm giữa mênh mang màn nước

Sao chỉ lưng chừng trời không thấy nổi chân trời

Bão chồng bão, cơn ớn lạnh ùa vào cả giấc chiêm bao.

 

Em ơi, nhà mình đâu?

 

Mênh mông… mênh mông…

Nước và nước nối dài đến tận lưng trời

 

Anh đứng ngay chính nóc cao ngôi nhà mình

Không nghĩ ngôi nhà mình đang dưới chính chân anh

Làm sao chỉ dùm anh chỗ em và con nô đùa mỗi tối!

Tai ương từ đâu buồn phủ trắng trời  

 

Mưa trút đầy, lũ lênh láng dòng trôi

Không dò nổi đầu nguồn, cuối nguồn con nước chảy

 

Đất lở chảy tràn bùn sệt ôm lấy chân người

Rừng phòng hộ tiêu điều sụt một mảng đồi vùi lấp

Sự thâm độc của con người hơn thâm độc của thiên nhiên.

 

Tang thương này đau vọng đến trời xanh

 

Em và con nhỏ cung lòng sa sẩy giữa bầy lũ khốn

Bỏ anh bơ vơ gào thét lạy trời trả vợ con con

 

Nỗi đau điếng đến xé lòng xót bao mạng người đã ra đi

Mênh mênh mang mang nước cuốn hay vùi sâu bùn đất

Bão lũ của trời đã làm tan nát trăm, ngàn mảnh đời.

 

Về Huế tìm em giữa kinh thành phong kín

 

Sắc tím đến nao lòng khỏa nước sông Hương

Uống từng lời ca Huế, anh tưởng lầm mình tài tử

 

Khoác hoàng bào, em ước ao làm mẫu nghi thiên hạ

Anh đóng gã khờ son sắt đợi chờ trước bến Văn Lâu

Cởi hoàng bào, xuôi dòng Hương đưa em về Kim Long đính ước.

 

NGUYỄN ĐINH VĂN HIẾU (TRÀ VINH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *