Thơ 1-2-3 Nguyễn Đinh Văn Hiếu: Trong giây phút phẫn nộ tột cùng tôi giết chết vầng trăng

Không còn đất lây lất cung hằng// Trong giây phút phẫn nộ tột cùng tôi giết chết vầng trăng/ Một vầng trăng bị xẻ bảy chia trăm bán mua cầm cố// Nhạc họa thơ văn phân tầng chác chia quỷ ma lồ lộ/ Vầng trăng đành đạch mất dần bản thể dưới bàn tay đồ tể/ Miệng nhai dối trá chính mình kèm bao lời hê hả tung hô.

Nhà thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu ở Trà Vinh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Có ai thèm hạ mình đâu chứ

 

Đứng ngã ba nói chuyện ngã tư

Đứng ngã tư tài lanh chuyện ngã năm, ngã bảy

 

Cái cuộc người đưa đẩy anh ton hót ngồi cao

Nói giọng thều thào rồi lên gân rao giảng mê sảng

Mấy ai làm phận cỏ mềm nhung mượt dưới chân.

 

Nước lớn đầy sông phải lòng bìm bịp?

 

Con bìm bịp kêu chiều biểu qua qua ví bậu

Tới ngõ nhà bậu vấp con sáo sậu nó biểu qua dìa

 

Bữa đồng trên ngó đồng dưới mình huyên thuyên chuyện lia thia

Phải chi qua đừng mềm lòng nghe sáo sậu tía lia

Ngả theo chiều bìm bịp mình đã chẳng lìa xa nhau…

Không còn đất lây lất cung hằng 

 

Trong giây phút phẫn nộ tột cùng tôi giết chết vầng trăng

Một vầng trăng bị xẻ bảy chia trăm bán mua cầm cố

 

Nhạc họa thơ văn phân tầng chác chia quỷ ma lồ lộ

Vầng trăng đành đạch mất dần bản thể dưới bàn tay đồ tể

Miệng nhai dối trá chính mình kèm bao lời hê hả tung hô.

 

Ngỡ duyên kì ngộ xui mình

 

Chừng anh rao bản đàn điệp khúc phi vân

Nghe chát chúa lòng nhau tần ngần chân bước

 

Anh chỉnh dây đào mà giọng em lệch nhào sang kép

Con tôm con tép còn lép nhép chung nồi

Em đi lấy chồng xứ khác anh nhớ đừng đòi thương em.

 

Em có thương sáp lại một hồi

 

Con cá lìm kìm bơi chìm bơi nổi

Phơi thân trắng giỏi lấm bụng lấm lưng

 

Tóc ai chấm lửng chừng chững dạ anh rồi

Chớ giăng mắc rắc rối lôi thôi đi vòng đi tắt

Xui con lìm kìm lội ngược đánh cược cả đời mần chi.

 

NGUYỄN ĐINH VĂN HIẾU

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *