Thơ 1-2-3 Nguyễn Minh Ngọc Hà: Tôi không biết mình có phải một bài thơ?

Khi đủ đầy vần điệu, khi khuyết thiếu/ Lúc lại mang chiếc áo của bạn văn// Người to nhỏ khen chê, kẻ xì xầm bàn tán/ Tên khai sinh của tôi là cảm xúc/ Tôi chỉ biết vậy, rồi thôi!

Nhà thơ trẻ Nguyễn Minh Ngọc Hà

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Tôi không biết mình có phải một bài thơ?

 

Khi đủ đầy vần điệu, khi khuyết thiếu

Lúc lại mang chiếc áo của bạn văn

 

Người to nhỏ khen chê, kẻ xì xầm bàn tán

Tên khai sinh của tôi là cảm xúc

Tôi chỉ biết vậy, rồi thôi!

 

Uớc chi trái tim toàn bạc vàng, châu báu

 

Sưởi ấm nhiều cảnh đời rét mướt mùa đông

Trao bát cơm cho người được no lòng

 

Vui nào sánh bằng niềm vui nhân ái

Sẽ ngập tiếng cười khắp lối yêu thương

Nhưng kì thực tim tôi toàn nước mắt…

Giá một lần làm bé nhỏ que diêm

 

Thắp sáng bóng đêm

Tôi thấy mình có ích

 

Nếu được chui vào cổ tích Andersen

Sẽ ra đi hào sảng sưởi ấm cô bé bán diêm

Còn hơn sống đời vô nghĩa

 

Muôn chim không cần học tiếng người

 

Cuốc chăm chỉ gọi hè

Họa mi hót lời dụ hoặc

 

Bìm bịp kêu nước ròng nước lớn

Chim báo bão giục thuyền bè tìm nơi trú tránh

Chỉ vẹt vẫn luôn mồm: “Chào sếp! Chào sếp!”

 

Phải thế giới chỉ toàn trẻ con

 

Bẻ cỏ lau chơi trò đánh trận

Không biết gì đạn bom, súng ống

 

Cu Tí cu Tèo chỉ thích cái Mơ

Ham mỗi trò cô dâu chú rể

Đâu ai thèm giành giật biển Đông!

 

NGUYỄN MINH NGỌC HÀ (BÌNH DƯƠNG)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *