Thơ 1-2-3 Nguyễn Thị Lai: Anh bên ấy, em bên này mà cách xa vời vợi

Chúng mình chẳng cách ngăn xuôi – ngược, bể – rừng// Trước cửa nhà rào chắn, dây chăng/ Anh bên ấy, em bên này mà cách xa vời vợi// Anh đang cùng đồng đội/ Ngày đêm kiểm chốt, truy vết, tuần tra/ Chúng mình chỉ tạm xa để cả nước sớm ngày hội ngộ.

Nhà giáo Nguyễn Thị Lai

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

 

Chúng mình chẳng cách ngăn xuôi – ngược, bể – rừng

 

Trước cửa nhà rào chắn, dây chăng

Anh bên ấy, em bên này mà cách xa vời vợi

 

Anh đang cùng đồng đội

Ngày đêm kiểm chốt, truy vết, tuần tra

Chúng mình chỉ tạm xa để cả nước sớm ngày hội ngộ.

 

Lại một chiều thứ bảy nhớ thương

 

Các con thập thò ra ngõ… ngóng ba

Như thường lệ

 

Các con ơi ba chưa thể nào về

Đại dịch chưa yên

Ba lại lỗi hẹn với các con thêm một lần thứ bảy.

21026271 – nail polish

Gắng lên nhé Sài Gòn, rồi sẽ ổn!

 

Những ngày này Sài Gòn đang khó ở

Vết thương đau lan rộng cả thân mình.

 

Cả nước cùng nỗi đau

Quân nhân miền Bắc vào Nam chống dịch

Chung sức trả về một Sài Gòn hoa lệ, lung linh.

 

Sài Gòn ơi hẹn ngày trở lại

 

Ta chỉ tạm rời mảnh đất thân thương

Về quê mẹ để Sài Gòn dưỡng bệnh

 

Một ngày không xa, Sài Gòn sẽ khỏe lại

Sức sống trẻ trung sôi động ngày thường

Ta lại về khi phố hết đau thương!

 

Có cuộc chiến thầm lặng như thế

 

Chẳng tiếng bom rơi, tiếng súng đạn gằm ghè

Trời vẫn xanh, mây bồng bềnh êm ả

 

Bệnh viện dã chiến dựng lên vì dịch giã

Trên mọi nẻo đường chốt kiểm dịch nhiều thêm

Lực lượng tuyến đầu đang ngày đêm lặng thầm chiến đấu.

 

Niềm hạnh phúc mỗi sáng mai thức dậy

 

Ngày mới cả nước mình không có số ca tăng

Người khỏi bệnh sẽ nhiều thêm nữa

 

Những chiến binh áo trắng sẽ có phút giây để thở

Những ngả đường không rào chắn, dây chăng

Tim ngân lên… hạnh phúc vô ngần!

 

NGUYỄN THỊ LAI

(ĐÔ LƯƠNG – NGHỆ AN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *