Tôi đi giữa tôi và tôi và tôi…// Nhìn đâu cũng thấy tôi và tôi và tôi/ Những chuyển động hướng tâm li tâm bát nháo// Những xé giằng suýt biến tôi thành con quay vô định/ Hình như trong quỹ đạo không là quỹ đạo ấy/ Tiếng chim gọi câu thơ mọc cánh và tôi tìm được chính mình.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Tôi đi giữa tôi và tôi và tôi…
Nhìn đâu cũng thấy tôi và tôi và tôi
Những chuyển động hướng tâm li tâm bát nháo
Những xé giằng suýt biến tôi thành con quay vô định
Hình như trong quỹ đạo không là quỹ đạo ấy
Tiếng chim gọi câu thơ mọc cánh và tôi tìm được chính mình.
Anh neo vào trái tim vô số dấu chấm hỏi
Nguyện cầu kết nối hư vô
Cây lá bàng hoàng ý tưởng
Những ống xương hóa thạch rủ rỉ nhói đau lòng mẹ
Những nụ hoa vừa nhú rung rinh biết mình mọc từ đâu
“Bất tử và hồi sinh”! “Khát vọng” nở trên cỏ non Cổ thành.
Tôi thường gửi về em ký ức nồng nàn hương biển
Hai mươi năm chưa ngày vơi lưu luyến
Vui trở về những tháng năm hò hẹn. Cát Bà ơi!
Những bước chân hợp âm trên khuông nhạc ríu ra
Cát Cò – Long Châu mênh mang nỗi nhớ
Sóng Bến Bèo – Lan Hạ sớm chiều ì oạp vỗ về em.
Bởi mong cho dâu hiền sớm toại nguyện vầng trăng
Cha trở trăn kiếm tìm giữa núi đồi lở lói
Ông trời chẳng thương mang gió mưa xả xối
Cây cối xác xơ tơi nón nhùng nhằng
Mắt dáo dác dọc ngang bao mừng lo lẫn lộn
Chén thuốc trên tay con nóng hổi mặt trời.
Đi qua phố chợ gặp người bán cua đồng
Những nốt nhạc tuổi thơ dội về níu chân tôi khựng lại
Bòng bọc cơm sôi vào mùa lễ hội
Tôi nhấm nháp ngon lành ký ức thời gian
Chiếc mê nón chẳng trịa tròn chằm hăm vạt ruộng
Bát canh riêu ngọt môi hồng thơm huyết quản đời con.
NGUYỄN TIẾN NÊN (QUẢNG BÌNH)