VHSG- “Trái đất vốn dĩ rất bình yên/ Lụt lội, sóng thần không tự dưng kéo đến/ Bầu khí quyển cũng chẳng tự ô nhiễm mịt mờ”. Những gì loài người đang gánh chịu từ phản ứng của thiên nhiên hoàn toàn không phải ngẫu nhiên. Nhân quả ấy như một quy luật. Hiểu được lẽ sinh tồn sẽ giúp con người bản lĩnh ứng phó và nhẹ nhàng vượt thoát: “Hết đêm đen là bình minh bừng bừng tự tới/ Đời người lặng lẽ trôi qua bao gian nan chìm nổi/ Muốn trải mặn nồng sá gì những tấn trò bạc như vôi”. Những bài thơ 1-2-3 của nhà thơ Nguyên Trân ngỡ như cơn gió nhẹ lướt qua mà sâu nặng tình đời: “Dòng sông Tiền lênh đênh bao phận người phiêu bạt/ Gió lồng lộng khua mái chèo sóng nước mênh mang/ Ngắm đọt lá xanh thấy bao chiều tan dần thành diệp lục”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ.
Ngày cũng phải qua hai miền sáng tối
Vũ trụ mênh mông có xoay đủ hai mươi bốn giờ?
Vạn vật sinh sôi kiếp luân hồi có đợi?
Hết đêm đen là bình minh bừng bừng tự tới
Đời người lặng lẽ trôi qua bao gian nan chìm nổi
Muốn trải mặn nồng sá gì những tấn trò bạc như vôi…
Chiều tan giữa triền lá xanh
Hoàng hôn ôm nỗi nhớ mắc cạn nơi đáy mắt
Nắng nhạt thương lặng mòn trên bụi ngâu đương cành
Dòng sông Tiền lênh đênh bao phận người phiêu bạt
Gió lồng lộng khua mái chèo sóng nước mênh mang
Ngắm đọt lá xanh thấy bao chiều tan dần thành diệp lục.
Trái đất vốn dĩ rất bình yên
Lụt lội, sóng thần không tự dưng kéo đến
Bầu khí quyển cũng chẳng tự ô nhiễm mịt mờ
Con người ơi đừng giả bộ bất ngờ
Khúc khuỷu tháng năm chất chồng vô vàn xáo động
Cuộc sống chẳng êm đềm bởi lòng người không ngừng dậy sóng.
Hạnh phúc bỏ đi đâu
Ngày chật chội nhúc nhích từng khắc nhỏ nhoi
Đêm quẫy cựa giữa năm canh ngắn ngủi
Ta dằn vặt nhau trong cuộc tình bức bối
Ánh mắt dịu dàng chỉ còn là dấu xưa
Tự hỏi lòng bao giờ hạnh phúc trở về ngang cửa?
NGUYÊN TRÂN