VHSG- “Tôi bóc tách tôi thấy lằn roi hằn chi chít/ Dòng nghĩ suy trôi về phía vô thường/ Câu thơ trần trụi vết trần gian”. Chẳng những tự soi mình mà thơ còn giúp Nguyễn Tường Thư nhìn đời vừa sâu sắc, đớn đau “Lương tâm không có răng/ Ma lực đồng tiền, con người dần đánh mất bản chất thiện lương” nhưng cũng vừa độ lượng, bao dung hơn: “Sống bớt sân si và biết cho đi/ Nụ cười nhiều hơn trên khuôn mặt/ Một ngày ta chợt nhận ra hạnh phúc thật giản đơn”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Góc soi mình để thấy đời rõ hơn
Tôi đánh cắp ngôn từ lẻn vào câu thơ
Nhẩn nha lang thang trên bàn phím
Tôi bóc tách tôi thấy lằn roi hằn chi chít
Dòng nghĩ suy trôi về phía vô thường
Câu thơ trần trụi vết trần gian.
Tháng sinh nhật niềm hạnh phúc vỡ òa
Người thiếu phụ chuyển dạ trong đêm đông
Đứa bé đòi ra ngoài hít thở khí trời bằng tiếng khóc
Hai con người gặp nhau sau những phút giây đầy khó nhọc
Đủ ngày, đủ tháng, tròn duyên
Là phúc phần tôi được làm con của mẹ kiếp này.
Trần gian rộng mà lòng người chật hẹp
Sông sâu bao nhiêu con người cũng đo được
Bụng dạ con người ngỡ nông mà sâu thăm thẳm vô cùng
Khuôn mặt thì thích đeo thêm nhiều mặt nạ
Vào từng vai tỉ mỉ chọn phục trang khéo đậy che
Đời là sàn diễn, cát xê càng lớn càng bi hài.
Sống hay là đang tồn tại
Con người tất bật với cuộc sống mưu sinh
Thẳng ngay thường thiệt thòi, nịnh nọt thì được lòng tất cả
Cái lưỡi thật diệu kỳ, đồng lõa cùng dối trá
Lương tâm không có răng
Ma lực đồng tiền, con người dần đánh mất bản chất thiện lương.
Hãy nghiêng đầu xuống thấp
Để thấy những phận người chông chênh
Để nghe tiếng khóc than trên xác người vắn số
Sống bớt sân si và biết cho đi
Nụ cười nhiều hơn trên khuôn mặt
Một ngày ta chợt nhận ra hạnh phúc thật giản đơn.
NGUYỄN TƯỜNG THƯ