VHSG- Phạm Tuyết Hạnh là một trong những tác giả được trao Tặng thưởng Thơ 1-2-3 tháng 10.2020. “Tôi mang theo nỗi nhớ rời làng/ Mang theo tiếng ru hời bổng trầm xứ Nẫu/ Mang theo cánh cò, sóng lúa, dòng sông”. Trĩu lòng ra đi rồi có lúc “Tôi về lặng lòng trước hiên nhà/ Nghe dòng sông quê rì rầm kể chuyện”. Cái vòng luẩn quẩn đi về ấy của Phạm Tuyết Hạnh cũng là hành trình của nhiều người nặng tình với quê hương trên đường mưu sinh lập nghiệp để một lúc nào đó trong tận cùng nhớ thương trái tim thơ chợt cất tiếng…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Ngang qua chiều em hoang hoải lòng tôi
Em buông tay, ánh chiều tà đỏ quạch
Lá thu gầy chao liệng nghiêng rơi
Mái tóc xanh rối bời cơn heo may hối hả
Chiều chầm chậm cớ gì em vội vã
Ta đứng trông theo chết nửa linh hồn.
Mùa đông nằm lại nơi góc phòng
Chiếc lá bàng vô tình lọt qua khung cửa
Rơi phía góc phòng yên ắng bụi thời gian
Hình như có tiếng thở dài từ vô tri chiếc lá
Mơ hồ một viễn cảnh xa xăm gần ngay trước mặt
Non xanh tôi sắp sửa một úa tàn.
Tôi mang theo nỗi nhớ rời làng
Mang theo tiếng ru hời bổng trầm xứ Nẫu
Mang theo cánh cò, sóng lúa, dòng sông
Dáng mẹ tôi lưng còng, vai cha tôi áo bạc
Giấc mơ trắng nước lũ về
Tôi ước một ngày hoa đất nở tràn quê.
Vén chiều tìm khoảnh khắc quê
Phố chiều vương làn khói bếp nhà ai
Ùa về dáng mẹ ngồi khơi ngọn lửa hồng cháy rực
Nồi cơm gạo mới đang sôi ùng ục
Tàn tro vướng đầy tóc bạc
Bất chợt nhói lòng thương nhớ mẹ quê.
Đất – nước quê nuôi lớn một hình hài
Tôi về lặng lòng trước hiên nhà
Nghe dòng sông quê rì rầm kể chuyện
Đất màu mỡ từ thượng nguồn xuôi xuống
Cây xanh tươi từ phù sa đỏ đục bồi lên
Nuôi thể xác, tâm hồn, nuôi cả tuổi tên!
PHẠM TUYẾT HẠNH (LÂM ĐỒNG)