Đất khô cằn đời lắm lao đao// Cây lúa lên xanh/ Cây khoai lang mọc nhành tươi lá// Mồ hôi cha hoà vào đất đá/ Lưng mẹ còng nón lá che mưa/ Đất phụ ơn người cơm không đủ sớm trưa.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Ơn mẹ cha nơi đất nghèo
Con lớn lên từ cục đất bạc màu
Mẹ cha dãi dầu nắng chiếu trên đầu bạc tóc
Buổi sáng cắp sách đi học
Trưa về cơm ghế khoai lang
Trâu trước cày sau chưa thật thẳng hàng
Đất khô cằn đời lắm lao đao
Cây lúa lên xanh
Cây khoai lang mọc nhành tươi lá
Mồ hôi cha hoà vào đất đá
Lưng mẹ còng nón lá che mưa
Đất phụ ơn người cơm không đủ sớm trưa.
Con ra đường đời chẳng được như người
Khi đất nước lâm nguy con chưa đầy mười tám
Thấp bé nhẹ cân ba lô nặng hơn người
Xếp sách vở ra nơi họng súng
Giặc cao to con thấy nhỏ vô cùng
Tổ quốc lầm than cây chông cũng hoá anh hùng
Vườn quê chờ em
Nếu phố buồn em về quê anh
Trời xanh trong lành mát rượi
Lúa trải dài đồng trên đồng dưới
Vườn mít thơm lẫn vườn xoài
Vườn bưởi hoa trái xum xuê
Không ruộng không vườn làm công nhân
Thành phố một thời đất chật người đông
Sổ gạo cầm tay làm công nhà nước
Sổ gạo mất rồi chạy xuôi chạy ngược
Làm thuê doanh nghiệp tư nhân
Tay không mình trần như nhộng
PHAN THẢO HẠNH (NGHỆ AN)