Khắp phố phường ngập đỏ cờ hoa// Nghe lời tuyên ngôn độc lập/ Bảy mươi tám năm rồi mà như hôm qua// Tổ quốc tự do dân chủ cộng hoà/ Muôn triệu người dân vỡ oà hạnh phúc/ Không còn đọa đày áp bức thực dân

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Khắp phố phường ngập đỏ cờ hoa
Nghe lời tuyên ngôn độc lập
Bảy mươi tám năm rồi mà như hôm qua
Tổ quốc tự do dân chủ cộng hoà
Muôn triệu người dân vỡ oà hạnh phúc
Không còn đọa đày áp bức thực dân
Thu cả non sông về một mối
“Tôi nói đồng bào nghe rõ không”
Chậm rãi từng câu nhưng rất hào hùng
Bục cao nắng chói vừng trán rộng
Toả sáng mênh mông cả đất trời
Người xa quê lâu rồi chẳng hề lai tiếng Nghệ

Ngày hai tháng chín một chín bốn lăm
Ngày ấy khi tôi chưa sinh
Chưa chứng kiến lầm than của đất nước mình
Qua trang sách tuổi thơ qua giọng nói tấm hình
Như nuốt từng câu từng chữ
Giữa Ba Đình một sáng bình minh
Dừng chân ngược về quê Bác
Tượng đài ba mươi ba mốt
Dựng gần cửa ngõ Thành Vinh
Thái Lão nơi này nấm mộ vinh danh
Của bao người biểu tình ngã xuống
Tiếng trống ba mươi Xô viết lẫy lừng
Nhớ mãi Cha già
Đảng là mẹ Bác là cha
Ánh đuốc đẫn đường nước Việt Nam ta
Sáng nay tháng chín trời trong vắt
Không gợn mây báo hiệu thuận hoà
Tuyên ngôn Độc lập vang vọng Quốc ca
PHAN THẢO HẠNH