Có một mùa hè như thể cuối thu// Đứng Cổng trời gió lùa lành lạnh/ Mây trắng lưng đồi ùn ùn thổi mạnh// Có một mùa hè áo len áo dạ/ Chẳng phải Siberia mà giữa quê nhà/ Đà Lạt quê mình bốn mùa hoa

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Vẫn là quy luật tự nhiên
Mặt trời lặn về lưng núi
Nắng vàng cũng phải dần phai
Người không ưng nắng gắt kéo dài
Người ao ước thêm vài tiếng nữa
Tôi trung gian ở giữa nắng mưa… là việc của trời
Có một mùa hè như thể cuối thu
Đứng Cổng trời gió lùa lành lạnh
Mây trắng lưng đồi ùn ùn thổi mạnh
Có một mùa hè áo len áo dạ
Chẳng phải Siberia mà giữa quê nhà
Đà Lạt quê mình bốn mùa hoa
Phố núi đầy hoa
Có một thành phố gọi là phố núi
Không có show room bán máy điều hoà
Chực chờ ban trưa đứng bóng
Hoạ hoằn tia nắng lướt qua
Da con gái nõn nà pha bông hoa rừng trắng muốt
Ai lên Đà Lạt một lần
Lưng đồi cà phê thơm nức
Atisô đặc sản thay trà
Trên bàn luôn có nhành hoa
Mật ong hoa rừng trong vắt
Giọng nói ba miền dễ nghe
Đường quanh co ôm vách núi
Thung lũng Tình yêu đẹp mỗi chiều
Hồ Xuân Hương in bóng nước mặt soi ánh điện lung linh
Thành phố trên cao ít nơi nào có được
Hẹn nhau mùa hè năm tới
Mang hè lên đổi mùa thu
PHAN THẢO HẠNH (NGHỆ AN)