Thơ 1-2-3 Phan Thảo Hạnh: Mở trang sách mới chân trời tri thức bao la

Chân trời trung thu và chân trời tri thức// Trung thu tháng tám ảm đạm mưa ngâu/ Nước ngập ao sâu nước tràn ruộng cạn// Trống trường khai giảng/ Một năm bắt đầu/ Mở trang sách mới chân trời tri thức bao la

Nhà thơ Phan Thảo Hạnh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Thương người dựng hình đất nước

 

Tháng tám trời mưa tầm tã

Mây bao quanh đến lạ góc trời

 

Mỏi mắt nhìn không thấy bóng trăng rơi

Thương Cha già đời trăng thu mờ lối

Đâu có trung thu đâu chung hội rước đèn

 

Trăng này với trăng xưa

 

Vẫn là trăng vẫn chị Hằng tháng tám

Tuổi trẻ chúng tôi trăng khuất đám lá rừng

 

Trăng không che mờ được pháo sáng

Và tiếng đì đoàng trong tháng tám trung thu

Tuổi trẻ chúng tôi nhờ trăng mà soi bóng quân thù

Chân trời trung thu và chân trời tri thức

 

Trung thu tháng tám ảm đạm mưa ngâu

Nước ngập ao sâu nước tràn ruộng cạn

 

Trống trường khai giảng

Một năm bắt đầu

Mở trang sách mới chân trời tri thức bao la

 

Phải đâu cứ rằm là trăng tròn

 

Hôm nay trăng không tỏ bởi mây che mất rồi

Đêm nay trăng không tỏ để soi hình lứa đôi

 

Trăng tròn hay trăng khuyết

Vẫn đục hay sáng ngời

Đêm nay trăng không sáng bởi ông trời đó thôi.

 

Trăng mùa thu cũng giống phận đời

 

Tháng tám mùa thu mùa của cỏ cây thay lá

Chiếc lá vàng rơi cây già cỗi nhìn đời

 

Cùng chung chỉ một ông trời

Mà ai trách nơi này ánh trăng vằng vặc

Nơi kia dày đặc mây mù

 

PHAN THẢO HẠNH (NGHỆ AN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *