VHSG- Gặp gỡ rồi chia xa. Yêu thương và nhung nhớ. Những bài thơ 1-2-3 đầu tiên của Tạ Hùng Việt từ phố biển Nha Trang như những đợt sóng xô bờ dâng lên bao khúc ru hoài niệm: “Trước những bãi bờ những con sóng đã thôi kiêu hãnh/ Trước những chia xa trái tim đau cứ mộng mị một chân trời/ Tôi nằm trên cát nghe khúc buồn ru đêm chơi vơi”. Ước hẹn, đợi chờ mong mỏi ngày sum họp “Tôi như gã tiều phu nơi rừng già xa thẳm/ Thương em nơi giá rét một mình gánh cả mùa đông”, thế nhưng càng đớn đau hơn đôi khi trong hợp có tan: “Rồi người cũng quay về sau những năm dài xa cách/ Biển đã bạc đến con sóng cuối cùng bởi lời hẹn ngày xưa/ Tôi lặng lẽ bên sông nghe đêm rơi những tiếng chuông cầu nguyện”…

Cuộc vận động sáng tác thể thơ mới 1-2-3 sau hơn 4 tháng phát động đã nhận hơn 400 chùm thơ 1-2-3 của hơn 150 tác giả trong và ngoài nước tham gia, và đã đăng tải hơn 310 chùm thơ trên Văn Học Sài Gòn.
Gần đây có thêm nhiều cây bút liên tục gửi về những chùm thơ 1-2-3 mới như: Quách Mộc Ngôn, Cao Ngọc Toản, Lương Mỹ Hạnh, Đỗ Quảng Hàn, Hồ Loan, Nguyễn Quỳnh Anh, Lê Văn Hiếu, Từ Dạ Linh, Lê Thanh Hùng, Trần Mai Ngân, Nguyễn Bá Hòa, Trần Thanh Dũng, Nguyễn Thị Thanh, Vương Thanh Lan, Phạm Hồng Soi, Nhất Mạt Hương, Huỳnh Thanh Liêm, Vũ Lam Hiền, Khét, Phạm Quỳnh Loan, Vũ Hà, Hoài Thơ, Hồ Trung Chính, Chử Lê Hoàng Điệp, Thái Bảo – Dương Đỳnh, Tuấn Phạm, Nguyễn Đức Bá, Hà Vinh Tâm, Nguyễn Thị Hạnh, Phan Xuân Hậu, Nguyệt Lê, Mai Lệ Hằng, Hạ Như Trần, Lê Bích, Phạm Thị Hồng Thu, Trần Thùy Linh, Tâm Như, Sang Trương, Phan Thảo Hạnh, Tạ Hùng Việt…
Xin lưu lý thể lệ: Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Đồng thời, trên cơ sở toàn bộ thơ 1-2-3 đăng trên VHSG cả năm sẽ tuyển chọn mỗi tác giả 5 bài vào chung khảo để cuối năm bầu chọn ít nhất là 5 tác giả trao Giải thưởng “Thơ hay 1-2-3” và xuất bản sách. Hội đồng chung khảo gồm các cây bút có kinh nghiệm và uy tín.
Giá trị tặng thưởng và giải thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm, được sự tài trợ của các đơn vị: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH Luật Thành Văn.
Chúng tôi chân thành cảm ơn các nhà tài trợ cùng sự tham gia nhiệt tình của bạn thơ và mong tiếp tục đón nhận các chùm thơ 1-2-3 mới trên tinh thần “Sáng tạo & Nhân văn”!
Em đã ra đi trong chiều lá đổ
Những mảnh thu trôi theo con đường mờ xa tít tắp
Tôi trở lại xóm chài cuối ngày tắt nắng lơ ngơ
Trước những bãi bờ những con sóng đã thôi kiêu hãnh
Trước những chia xa trái tim đau cứ mộng mị một chân trời
Tôi nằm trên cát nghe khúc buồn ru đêm chơi vơi
Phía chân trời một cánh buồm cô độc
Tôi nghe sóng của nghìn năm vỡ tung ngực núi
Mặt đất tơi bời những cơn gió đi hoang
Khép cửa ngày lặng câm chợt nhớ một làn khói ấm
Tôi như gã tiều phu nơi rừng già xa thẳm
Thương em nơi giá rét một mình gánh cả mùa đông
Vấp tiếng gà trưa tôi ngã vào ký ức
Một góc trời mây trắng thản nhiên bay
Có hai kẻ ngược nhau trên con đường cô độc
Hai cái bóng nhẹ tênh trôi hai phía một miền mơ ước
Hai trái tim nặng mang tự vỡ ra lồng ngực hai người
Có đôi chân nào tìm về chốn cũ khi lạc mất nhau rồi
Trong mộng mị chiều tôi đã khóc cơn say
Ngày đầy đặn em đi mùa đông thưa nắng
Tôi ngơ ngác heo may vun cỏ đốt đồng làng
Nép góc đêm tôi lặng lẽ ngước sao trời cầu nguyện
Ngày cạn mùa vơi theo khói sương thăm thẳm chân trời
Giấu nỗi buồn trong ngực tôi trùng trùng gió bấc, người ơi!
Sân ga những chuyến tàu chia biệt
Người nói mùa sau người sẽ quay về
Chiều đổ nắng phía người đi bỗng dưng hiu hắt
Rồi người cũng quay về sau những năm dài xa cách
Biển đã bạc đến con sóng cuối cùng bởi lời hẹn ngày xưa
Tôi lặng lẽ bên sông nghe đêm rơi những tiếng chuông cầu nguyện
TẠ HÙNG VIỆT
(NHA TRANG – KHÁNH HÒA)