Thơ 1-2-3 Tặng Vũ: Rót tình nồng đong đầy trong ánh mắt

Nắng hanh hao hờn ghen gió đổi chiều// Mây thôi trắng lắng họa mi khoe sắc/ Rót tình nồng đong đầy trong ánh mắt// Say đông tàn, mơ giấc mộng xuân sang/ Én chao nghiêng chở đào phai vội vàng, mai cuống quýt tỏa hương/ Nụ tầm xuân gọi mùa đương non biếc.

Nhà thơ trẻ Tặng Vũ ở Bà Rịa – Vũng Tàu

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Gió bấc về tự vấn miền thanh tân

 

Chùng chình sương mai đôi vai mẹ che lối

Tất thảy nhọc nhằn xuôi bước đường con đi

 

Ủ ấm tình thương vương sầu mi đáy mắt

Giọt chí tang bồng trong vắt thuở nằm nôi

Bạc trắng đồi mồi, vội đan cài ngọn bấc mùa sang.

 

Nắng hanh hao hờn ghen gió đổi chiều

 

Mây thôi trắng lắng họa mi khoe sắc

Rót tình nồng đong đầy trong ánh mắt

 

Say đông tàn, mơ giấc mộng xuân sang

Én chao nghiêng chở đào phai vội vàng, mai cuống quýt tỏa hương

Nụ tầm xuân gọi mùa đương non biếc.

Lòng ngổn ngang mỗi độ Tết cận kề

 

Khung trời xuân khéo bẻ đôi suy nghĩ

Mảnh lưu lạc nơi đất khách bộn bề

 

Mảnh vương vấn khắc khoải phía trời xa

Miền cố hương khơi trào lệ nuốt ngược

Ta ngả lòng nương náu níu hồn quê.

 

Gác sầu đông nàng xuân sang bến mới

 

tôi tìm về giữa lưu lạc đa đoan

tôi hoang mang giọt lệ chưa thoát xác

 

tôi lặng thầm nụ cười còn chông chênh

tôi ngẩn ngơ, tôi bơ vơ ly men say rót vội

đông chí chớm đầy, xuân phân quá nửa tàn phai.

 

Vòng thời gian xoay đều chung mẫu số

 

Gieo thiện lành, ân tình vương niềm thương

Ngồn ngộn lòng sâu cay, chua chát tình thân hoang vắng

 

Cộng nặng, trừ lùi, nhân lụi tàn, chia bản ngã trái ngang

Tử số nào cho nghịch cảnh kiếp luân hồi đạo lý?

Tình? Tiền? Tài đức? Liệu ngang tầm thời đại số nở hoa?

 

TẶNG VŨ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *