Nắm níu chút nắng chiều// Vương vãi trên con đường định mệnh/ Sợ hoàng hôn tím cả bước chông chênh// Nghèn nghẹn câu thơ mặn đắng giọt mi/ Ta gọi ta trong từng nhịp thở/ Nhặt nhạnh chút xưa tìm hơi ấm xuân thì.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Vá víu những mảng xanh ngày cũ
Một thời mơn mởn lá non tơ
Bỗng giật mình mùa gọi mùa xao xác
Lượm lặt từng phút giây chèo kéo lại niềm vui
Ngắm nghía bức tranh ẩn hiện trong tiềm thức
Bất chợt dung nhan ngân ngấn giọt ngậm ngùi.
Nắm níu chút nắng chiều
Vương vãi trên con đường định mệnh
Sợ hoàng hôn tím cả bước chông chênh
Nghèn nghẹn câu thơ mặn đắng giọt mi
Ta gọi ta trong từng nhịp thở
Nhặt nhạnh chút xưa tìm hơi ấm xuân thì.

Rạo rực mớ xuân đời
Nhuộm tím những âu lo âm thầm rơi trên mái tóc
Xé toạc trang thơ trĩu nặng giọt sương chiều
Hâm nóng hồn nhiên một thời xa ngái
Niềm tin mỉm cười
Mộng mị đón ban mai.
Thầm thì giữa buổi chợ tàn
Rối rắm đôi chân giữa phố thưa người
Loanh quanh tìm chút nắng vàng, sợ chiều vào tối
Gặp lại tôi xưa, nồng nàn một thuở
Mới hay tình lấm chợ tàn
Mình tôi vừa bán bẽ bàng vừa mua.
Đánh mất niềm tin
Bao lần vuốt mặt thời gian
Nghe dung nhan bật thành tiếng khóc
Niềm tin từng ngày trượt dốc
Làm sao ta chốn trần gian
Bước qua hết những ngổn ngang lọc lừa.
THANH YẾN