Thơ 1-2-3 Trần Nguyệt Ánh: Có những giấc mơ tưởng sẽ hoá mặt trời

Để ta mải miết kiếm tìm trong ánh cầu vồng bảy sắc/ Rời quê hương tha phương nơi đất khách// Đời bão giông, còn ta như chim lạc/ Chợt cầu vồng tan biến những giấc mơ/ Lại trở về tìm bình yên sau những nỗi mong chờ.

Nhà thơ Trần Nguyệt Ánh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

 

Sáng mở mắt vắng tiếng hàng xôi rao

 

Mọi cửa nhà góc phố im lìm không mở

Tiếng quét rác chị lao công đầu ngõ

 

Xào xạc những cơn mơ

Chiều chạng vạng xóm thôn thiếu tiếng cười lũ trẻ

Đêm tịch mịch âm u mùa covid!

 

Vào bệnh viện người người né nhau vô cảm

 

Khoảng cách lạnh sống lưng người

Tất cả đều ái ngại dè chừng

 

Dịch hoạ, tai ương kẻ thù giấu mặt

Khiến loài người đặt ra hàng rào ngăn cách?

Sâu tận đáy lòng dành tình thương mến cho nhau!

Tranh của họa sĩ Lê Sa Long

Mẹ đánh cược số phận gia đình vào cuộc hành hương

 

Tìm miếng cơm cho con

Khỏi đói lòng lúc mẹ đang còn khoẻ mạnh

 

Cơn bão đời ập tới

Quật chúng ta ngã giữa vũng lầy

Cùng nắm lấy bàn tay, vượt lên và chiến thắng tai ương.

 

Nụ cười em ngập nắng

 

Lướt qua vùng heo may

Phía trời xa anh vẫn tìm lời ru trong cỏ

 

Tìm bình yên trong bảy sắc cầu vồng

Anh qua bao mùa thác lũ

Ướt hết trang đời mới khát nắng thu em.

 

Có những giấc mơ tưởng sẽ hoá mặt trời

 

Để ta mải miết kiếm tìm trong ánh cầu vồng bảy sắc

Rời quê hương tha phương nơi đất khách

 

Đời bão giông, còn ta như chim lạc

Chợt cầu vồng tan biến những giấc mơ

Lại trở về tìm bình yên sau những nỗi mong chờ.

 

TRẦN NGUYỆT ÁNH

(BUÔN HỒ – ĐẮK LẮK)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *