Từ Bình Ba nghe lời gió// Những con sóng nhoài ra vịnh/ Cam Ranh vạm vỡ như vuông ngực ngư phủ// Trấn giữ biển Đông/ Lời hẹn hò khoả sóng/ Thắp lửa tự do lên ngọn hải đăng?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Áp tai vào đá xám Cam Lâm
Nghe sóng Gạc Ma vỗ nhừ màng tim
Rách nát tôi, một đời lữ thứ
Lòng núi quặn đau
Gió hờn tủi
Hư thực mơ hồ điểm bạc tóc Trường Sơn?
Qua suối Đá Giăng lên đỉnh Hòn Bà
Đâu dấu chân Yersin hiền sĩ?
Nước chảy đá mòn
Dòng cũ đã rêu
Nắng ngập tràn kẽ lá
Rừng nguyên sinh thức vọng đợi mùa về?
Suối Đá Giăng réo lời hò hẹn?
Câu chữ phân thân
Lời tạ từ sơn thủy
Mấy độ tàn hư
Giấc mộng chờ trăng
Phiêu hết cuộc tang bồng?
Buổi sáng viếng mộ bác sĩ Yersin
Cam Lâm trầm trong sương khói
Núi cao mủi lòng
Lời cầu nguyện bay lên
Hoá sóng
Bạc trắng lòng mây vô định?
Ra khơi
Hãy thử lòng bao dung của biển cả
Giữa những lời hư vô
Tiếng ca nô xé gió
Rách cả chiều
Bình Ba như con dấu son, triện vào niềm mơ ước?
Từ Bình Ba nghe lời gió
Những con sóng nhoài ra vịnh
Cam Ranh vạm vỡ như vuông ngực ngư phủ
Trấn giữ biển Đông
Lời hẹn hò khoả sóng
Thắp lửa tự do lên ngọn hải đăng?
Về Cam Ranh
Gió hát lời không số
Những chiếc tàu ra khơi
Đi mãi không về
Đá dựng thành tượng
Triệu năm rồi điệp khúc với biệt ly?
TRẦN THANH DŨNG