Anh đi vắng chiếc giường rộng như biển.// Em lội qua giấc mơ vẫn chẳng tới bờ/ Sàng sẩy câu thơ mãi không đọng hạt.// Khăn chít mỏ quạ hắt bóng/ Chái bếp bên sân hắt bóng/ Thừa mình em chương cuối tiểu thuyết vừa xong.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Hoa tím trổ duyên chiều nắng quái.
Bồng bềnh chân váy ngõ quen
Đom đóm khêu đèn soi tháng tám.
Em đời thường
Em tình yêu
Phía nào cũng khiến anh nghẹt thở.
Nghe hơi gió biết trời nổi giận.
Lá môn chấm một chấm tím làm lành
Giữa biếc xanh lòng lá.
Chao đảo khoảng đêm
Rễ neo vào đất
Đợi cơn mưa khỏa lấp nỗi ngăm ngăm.

Hãy để đôi mắt nói.
Như khi em ngắm hình anh những buổi vắng trời
Trò chuyện bời bời tâm tưởng.
Hãy để môi nồng nàn như em mường tượng
Sờ lên tấm hình
Mà ngón tay nóng ran.
Ngực trần mười sáu trăng rờ rỡ.
Lúa bung áo đòng đêm hạ
Vườn nhài râm ran hương.
Trăng đã lặn đáy sông
Buồn đã chết tận lòng
Sao vẫn giật mình ngoài hiên rơi chiếc lá?
Anh đi vắng chiếc giường rộng như biển.
Em lội qua giấc mơ vẫn chẳng tới bờ
Sàng sẩy câu thơ mãi không đọng hạt.
Khăn chít mỏ quạ hắt bóng
Chái bếp bên sân hắt bóng
Thừa mình em chương cuối tiểu thuyết vừa xong.
TRẦN THỊ BẢO THƯ (ĐỒNG NAI)