VHSG- “Cuối năm rồi mùa trai gái nên duyên/ Ai tính chuyện lâu bền/ Trầu thắm bên vôi đợi xuân về thay lá”. Vạn vật chuyển mùa, xuân về cũng là thời điểm trai gái kết duyên hứa hẹn mùa hạnh phúc sinh sôi. Thế nhưng đôi khi ngoảnh lại “Giá tình yêu thức cả khi tỉnh giấc mơ” thì cuộc sống sẽ còn viên mãn hơn…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Cuối năm rồi ai ngược xuôi xuôi ngược
Mong gói bánh tấm quà
Đợi sum họp đoàn viên
Cuối năm rồi mùa trai gái nên duyên
Ai tính chuyện lâu bền
Trầu thắm bên vôi đợi xuân về thay lá
Tay em rót chén rượu đầy
Anh chưa nâng chén, lẽ nào say?
Say men ân ái say thề hẹn
Say mắt môi cười
Em…
Anh say…
Đêm qua em ngủ còn tình yêu vẫn thức
Anh nắm tay em giữa phố đông người
Trên đôi môi tươi thắm nụ cười
Và anh bảo:
– Đừng buông tay nhau nữa…
Giá tình yêu thức cả khi tỉnh giấc mơ!
Ước là trẻ con, cha mẹ đánh, khóc xong rồi nín.
Người lớn luôn cười để che đi bao nỗi buồn kìm nén,
Mãi chẳng chịu tan ra…
Ước là trẻ lên ba, vấp ngã khóc òa, có người nâng dậy.
Người lớn ngã rồi biết là đau đớn vậy,
Ngoái xung quanh, chỉ dám khóc khi không có ai nhìn…
Anh biết không, người như em đôi lúc cũng biết buồn
Biết chạnh lòng, tủi thân
Một thoáng thôi… một thoáng…
Khi ngoài kia ngập tràn sắc nắng
Em lại thả tiếng cười
Tan giòn tận tầng mây
VÕ HOÀNG PHƯƠNG (NGHỆ AN)