Vu Lan này con hẹn về thăm mẹ// Chợt tin đưa… mẹ mất con rồi/ Sông trôi nắng thắt lòng quãng vắng// Tiếng bìm bịp xé lòng bờ bãi quặn phù sa/ Biết víu vào đâu tình mẫu tử giữa ngày giãn cách/ Một lời hẹn con về thành nhang khói rưng rưng.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Vu Lan này con hẹn về thăm mẹ
Chợt tin đưa… mẹ mất con rồi
Sông trôi nắng thắt lòng quãng vắng
Tiếng bìm bịp xé lòng bờ bãi quặn phù sa
Biết víu vào đâu tình mẫu tử giữa ngày giãn cách
Một lời hẹn con về thành nhang khói rưng rưng.
Tháng bảy chẳng tin bạn rời bỏ người thân
Chồng vợ chia ly…
Con không được nhìn thấy mặt cha lần cuối
Tích tắc F1 chuyển F0
Tích tắc những bình yên như dòng sông trôi đi thật xa
Mùa thu ngập ngừng những đôi môi trong máy thở

Trên facebook một người bạn thay đổi hình nền
Từ biểu tượng chợ Bến Thành ra Nhà thương dã chiến
Trận chiến tuyến đầu với giặc giã Covid
Sài Gòn vắng tanh, hẻm sâu ký ức
Xưa những lưu dân “đất lành chim đậu”
Hào hiệp phương Nam hào phóng đất nghĩa tình.
Thương về Sài Gòn đêm trắng
Triệu người thức để sớt chia
Mong qua những ngày quạnh quẽ
Mong cơm mưa xanh êm ái
Thay chiều đau tiếng ve ran
Sài Gòn khỏe lên bước tiếp.
Vùng cao Quảng Nam có đứa trẻ đầu trần chân đất
Ôm thúng khoai mì và đi bộ
Đá sắc cứa chân, tình thân máu mủ
Cõng tình thương về xuôi
Cõng tình người nồng ấm
Nhắc nhở bí bầu, xuôi ngược… thương nhau.
VÕ VĂN TRƯỜNG (QUẢNG NAM)