VHSG- “Tuổi thơ con đong đầy những tràng cười không dứt/ Tro bếp lấm lem, đôi má ửng hồng/ Mẹ ủ ấm ngày thơ cho con mơ cánh buồm vượt biển sông”. Còn hạnh phúc nào bằng sự yên ấm thuở ấu thơ để từ đó chúng ta bay tới những chân trời mơ ước nhưng vẫn không quên công ơn đấng sinh thành: “Giọt mồ hôi của mẹ thấm nhão cánh đồng/ Bàn chân cha lội sông be bờ ôm con nước/ Bông lúa uốn cong gồng mình nâng hạt ngọc/ Con bưng chén cơm đầy có nghe vị cần lao?”

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Con mấp mé bám sườn dốc bên kia cuộc đời
Mẹ của con thời gian điểm tô rêu mốc
Da xanh xao gọi tuổi màu buồn
Con nếm náp những đêm dài thao thức
Thương mẹ già bao đêm trắng lạc bình minh
Vòng thời gian vô tình xổ dốc không phanh.
Con nhõng nhẽo đếm hạt cơm trắng
Giọt mồ hôi của mẹ thấm nhão cánh đồng
Bàn chân cha lội sông be bờ ôm con nước
Bông lúa uốn cong gồng mình nâng hạt ngọc
Con bưng chén cơm đầy có nghe vị cần lao?
Nhai mầm sống nhớ biết ơn người khó nhọc vun trồng.
Chúng con quây quần bên bếp lửa hồng
Đôi tay mẹ đảo hạt bắp nổ dòn tí tách
Hương đượm nồng nàn bếp nhỏ nôn nao
Tuổi thơ con đong đầy những tràng cười không dứt
Tro bếp lấm lem, đôi má ửng hồng
Mẹ ủ ấm ngày thơ cho con mơ cánh buồm vượt biển sông.
Con đường yêu in dấu bao kỉ niệm
Hoàng hôn nhuộm đồi thông xanh bảng lảng
Dã quỳ phai nhạt màu, gầy guộc cuối mùa đông
Em đi trên lối quen nghe bản tình ca dang dở
Bàn ghế bơ vơ, em một mình cô lẻ
Anh lạc lối rồi, em mòn mỏi đếm bùa yêu.
Suối vắng bóng em
Thuở rừng thiêng giấu cuộc đời như giấc mộng
Miền sơn khê bí ẩn diệu kì
Sơn nữ trong veo da ngần tắm suối
Làn tóc mây e ấp ngực căng đầy
Ai làm nước vẩn màu cho tích cũ biệt tăm?
VŨ HÀ (BUÔN HỒ – ĐẮK LẮK)