Thơ 1-2-3 Vũ Hà: Chốn quê nghèo kỉ niệm hóa rêu phong

Con chăm cha không bằng bà chăm ông// Đàn con lớn khôn, xa nhà lập nghiệp/ Chốn quê nghèo kỉ niệm hóa rêu phong// Mẹ giấu niềm thương chăm chút bầy gà/ Cha phơi vô ưu vào ván cờ bô lão/ Nương náu quê nhà cha mẹ viết tình ca.

Nhà thơ Vũ Hà

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Mẹ yêu con cả trong giấc chiêm bao

 

Con trở mình ú ớ

Thảng thốt trong cơn mơ tiếng nấc nghẹn ngào

 

Mẹ ôm con vào lòng vỗ về… ầu ơ

Con nằm im như lạc trong miền cổ tích

Mẹ là cô tiên canh cho con giấc mộng êm đềm.

 

Con chăm cha không bằng bà chăm ông

 

Đàn con lớn khôn, xa nhà lập nghiệp

Chốn quê nghèo kỉ niệm hóa rêu phong

 

Mẹ giấu niềm thương chăm chút bầy gà

Cha phơi vô ưu vào ván cờ bô lão

Nương náu quê nhà cha mẹ viết tình ca.

Cánh đồng thơ hoang hóa khô cằn

 

Con chữ ngoằn ngoèo vòng tuần hoàn thi vị

Dạo quanh trang giấy trắng mồ côi

 

Bút mực gồng mình phác thảo phiêu diêu

Nghệ sĩ đăm chiêu lục tìm thi hứng

Cảm xúc bộn bề, con chữ lạc trôi.

 

Em không có thói quen chờ đợi quà đâu

 

Khi tháng năm trôi, em tự mình gồng gánh

Quà bánh cho con, cơm nhạt cho mình

 

Em không phải là minh tinh

Vây quanh không có người hâm mộ

Em tự ươm hoa đời tỏa mát khắp không gian.

 

Con về nhà sà vào lòng mẹ được không?

 

Cánh cửa có đôi, mẹ con lẻ bóng

Gồng gánh mưu sinh kẽo kẹt vai gầy

 

Mẹ đợi chờ mỏi mòn mắt biếc

Con chìm đắm vòng danh lợi đảo điên

Mệt tả tơi, giật mình con nhớ mẹ vô bờ!

 

VŨ HÀ (BUÔN HỒ- ĐẮK LẮK)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *