Tôi muốn nhìn em thật lâu rồi thả ánh nhìn vào trong đêm/ Tôi muốn ôm em thật lâu rồi thả vòng tay mình vào thẳm sâu

Ánh lên gương mặt
Có thể ban mai trong tôi sắp tắt
Có thể dòng hồng cầu mảnh mai trong tôi sắp ngừng
Đừng thấy tóc tôi còn xanh mắt tôi còn vui mà hoài nghi
Tôi cảm thấy một điều gì đang đến rất gần rất gần
Vậy mà lòng tôi lại hướng về các con tôi, hướng về một người
Người ơi hãy về với chồng với con với sợi kim đan nhỏ
Mùa đông rồi sẽ qua
Đừng ánh trăng cửa sổ
Đừng thầm thì nắng non
Tôi muốn nhìn em thật lâu rồi thả ánh nhìn vào trong đêm
Tôi muốn ôm em thật lâu rồi thả vòng tay mình vào thẳm sâu
Nhưng giờ đây tôi như hạt cát biển rung lên dưới sao đêm
dưới rong rêu dưới san hô thiêm thiếp.
Cúc xanh
Xưa ai áo trắng như em ai cầm hoa cúc xanh như em
Trăng lên cánh đồng võng nước, tiếng sênh sáo cuối mùa,
tay cầm tay lá trắng, em che trăng một tấm yếm sồi, ta che em ngực trần lá nóng
Xưa ai áo trắng như em ai cầm hoa cúc xanh như em
Bến đò than sung rơi tầm tã, tay cầm tay lá lúa, mùi tóc ẩm mùi
áo ẩm mùi dòng sông ngun ngút
Rồi gật đầu tạnh cơn mưa nắng lên ngơ ngác
Rồi hoàng hôn đêm đêm
Ta ngồi như đá ta đi như tên
Em đi đâu về đâu ai biết
Mùa xuân qua lâu rồi
Bao năm ta trốn lối hoa, trốn dòng sông bến trong… đợi em về
Nhưng em vẫn đi thầm con đường của riêng em
Với cúc xanh áo trắng.
Người đàn bà trầm cảm
Ước gì thời khắc ấy ta có mặt
Và mang theo một liều antidepressant hay một liều hy vọng
Nhưng không kịp nữa rồi
Người đàn bà trầm cảm
Người mang con ra khỏi giấc mơ bằng cách nào
Người vuốt ve những búp tay non bằng cách nào
Những ngón thiên thần cong veo ngậm bầu sữa mẹ
Những ngấn hồng đâu cũng mầm đâu cũng lá non
Người thường hôn con bằng cách nào
Nếu không làm mềm môi mình trong sữa trắng
Đêm đêm đêm đêm đập đầu vào đêm
Đêm đêm đêm đêm con tôi thon mềm
Con tôi mịn hồng làm sao chịu nổi
Ta bay xuống vực rồi sao con ta không bay theo
Con ơi càng rơi càng lạnh càng trong
Con ơi con đừng rời xa mẹ
Đôi cánh của con đây đôi cánh icarus của con đây
Mẹ thả con bay rồi mẹ bay theo nhé
Mẹ chọn giờ này yên tĩnh làm sao
Trong đêm mẹ và nước nhìn nhau
Rồi nhìn con lặng im cả bầu trời không vì tinh tú
Không tiếng sương chỉ tiếng vực sâu mời gọi ấm mềm
Con ơi có chiếc nôi nào dịu dàng hơn nước
Có bầu sữa nào miên man hơn nước
Và mẹ chọn cho con bông hoa nước này
mẹ gắn vào môi con xinh lắm
Không phải thở nữa nghe con
Không phải mỉm cười khi ngủ nữa nghe con.
Hạ huyền đổ bóng
Lót một miếng đêm ta ngồi trên sóng
Trên lá đen lướt đi thăm thẳm giữa nước và trời
Em ở đâu chấm nâu xa lắc
Em ở đâu
bàn tay anh – mái chèo ướt lạnh
Ngón ngón như kem mùa đông
Thấp thoáng đèn cố hương đổ bóng
Trăng chảy đầu thôn tiếng cá quẫy cuối đồng
Em sũng nước em sũng trăng như cá
Rồi thuyền đêm mang em về đâu không rõ
Ngày ấy trời xanh biển xanh nắng xanh
Hồn xanh vút cao mây vàng tươi tốt
Người người không em thân trần bay vút
Đoàn tàu rừng rực cánh cửa hồng
Băng đi bao năm không tiếng còi
Chỉ tiếng tà vẹt mãi rung trong lồng ngực
Trên lá đêm giữa thăm thẳm nước và trời
Lướt đi thật nhanh thật xa thật êm
Mơ những ngón kem ngủ trong tóc ẩm.
Tan tác
Còn đêm nay bên em thôi
Sau mưa em ngủ ngoan như rễ cây trong đất
Ngoài kia trăng đã lặn, cửa sổ khung trời bàng bạc
Nhìn em anh nhìn hàng cây lặng im
Khê tiếng gà lòng nặng trĩu
Những ngôi nhà thăm thắp bình yên
Em ơi
Xin đừng ra ga chiều
Tiếng còi tàu ngày xa lắm
Đêm mai hãy đừng một mình
Em ngồi một mình cây đêm sẽ đổ lòng đêm sẽ vỡ
Ngôi sao chứng sinh trên trời ánh sáng sẽ tắt
Khi em biết anh không hề quay về.
TRẦN HÙNG