VHSG- “Còn bộn bề lá rơi, còn mảnh đất cằn trăn trở/ Lời hẹn xanh màu cỏ đợi xuân tươi/ Cánh chim phất từ phía biển, hay nét cọ hừng lên ban mai”. Cuộc sống bề bộn, ước hẹn không thành, cánh chim vẫn phiêu bạt, thì thôi đành “Tôi trở về sắp đặt ngôi nhà nhỏ/ Ngày âm u từng chất chứa muộn phiền/ Mở ô cửa nhiệm màu đón gió sớm nắng non”...

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Trên cây cầu mùa đông
Đã thưa dần tiếng lá rơi
Đã nhiều hơn phác họa khẳng khiu in vòm trời xám.
Người nói rằng mỗi ngày thêm nhớ
Đốm lửa dường loang nhanh trong lồng ngực gió mùa
Đính lên Hồng Hà lấp lánh cánh môi hoa.
Bong bóng bay lên sau tiếng thầm thì của sóng
Vũ điệu làn hương bắt nhịp sớm nay
Ngày an lành man mác hơi may…
Đừng nói gì thêm, búp lửa đủ hồng bầu nến nhỏ
Vòm hoàng lan mảnh trăng huyền tỏ
Lặng lẽ bọc em trong ánh dịu dàng.
Nhịp lỡ của mùa thu xô lệch ngày đông
Cái rét muộn màng, cơn mưa rơi rớt
Mắt người buồn xin chỉ là giây phút.
Còn bộn bề lá rơi, còn mảnh đất cằn trăn trở
Lời hẹn xanh màu cỏ đợi xuân tươi
Cánh chim phất từ phía biển, hay nét cọ hừng lên ban mai…
Này hoa cỏ li ti trắng ơi
Bé bỏng thế và hồn nhiên thế
Tí tách tiếng cười trong biếc gió.
Tôi chạm vào em
Như chạm vào phép thần tiên tuổi nhỏ
Lạc giữa rừng- nguyên- sinh- của- Ngoại, chẳng lối về.
Tháng mười hai ga cuối chặng thời gian
Vòng quay vội của hành trình năm cũ
Những ánh mắt cũng phập phồng ấp ủ.
Tôi trở về sắp đặt ngôi nhà nhỏ
Ngày âm u từng chất chứa muộn phiền
Mở ô cửa nhiệm màu đón gió sớm nắng non.
HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)