Từ khóa nào đây cho cuộc về nguồn// Sử sách hàng trăm năm rỉ máu/ Địa ngục trần gian bảng lảng khói hương// Tôi đặt gót sẻ sàng trên cát mềm An Hải/ Biển vẫn trong xanh vô tư rải nắng vàng/ Sao lòng suy tư trĩu nặng? Ông cha từng vượt khám bơi ngang.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Xa thật rồi phải không? Hòn Gai ơi! Sáng ấy!
Gần làm chi rồi nhớ nhung đến vậy
Đầu Gỗ lạnh lùng Gà Chọi đứng bơ vơ
Giọng em ngân trên đỉnh núi Bài Thơ
Ru con phố khoe mình Hạ Long tên mới
Con tàu anh chuyển lái. Than đằm lòng hồn không chút gio than.
Từ khóa nào đây cho cuộc về nguồn
Sử sách hàng trăm năm rỉ máu
Địa ngục trần gian bảng lảng khói hương
Tôi đặt gót sẻ sàng trên cát mềm An Hải
Biển vẫn trong xanh vô tư rải nắng vàng
Sao lòng suy tư trĩu nặng? Ông cha từng vượt khám bơi ngang.
Lẹ làng thả vào rủi may những chiếc vó mỏi mong
Sao hôm thèm nghe tiếng chuột tìm nhau
Sao mai nhớ tiếng kêu canh của loài bìm bịp
Háo hức bình minh nổi nênh phận gái
Người đàn bà phân thân gợn sóng thản nhiên kéo bóng mình
Bàn tay xôn xao vũ điệu thơm thơm trang vở học trò.
Tôi bước đi trên luồng không khí vừa thanh lọc
Tìm con đường vô hồn mặc niệm những ban mai
Tìm hàng cây không ngữ ngôn trắng đêm ngơ ngác…
Nắng đã hươm hươm sông Sài Gòn ngọt lừ làn gió sớm
Từng đôi chim câu hây hẩy tự tình
Những sợi tóc mai… thỏ thẻ.
Bông nhài nhà bên ngào ngạt toả hương
Chưa kịp ngõ lời em đà hái gửi
Khoái ẩm từ đây thổn thức lòng anh
Sớm hôm chăm chút nên hương nhụy
Người chắc đắn đo hái trao mình
Làn khói trên tay anh vấn vít, lung liêng, lung liêng.
NGUYỄN TIẾN NÊN (QUẢNG BÌNH)