Chùm thơ 1-2-3 Thạch Đờ Ni: Em gái Khmer hay nàng tiên đi lạc

 “Chằn tinh đứng canh hai bên cổng chùa// Mặt rùng rợn hù dọa nhân gian/ Quá phũ phàng chốn thanh tịnh// Đó là gương cho người soi lại mình/ Vào chùa bỏ “tâm chằn” chưa/ Vậy mà khối người chẳng hiểu”. Một thông điệp văn hóa độc đáo và ý nghĩa. Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, tác giả Thạch Đờ Ni từ Bạc Liêu còn thể hiện nỗi lòng mình qua vẻ đẹp “Bên cổng chùa hoa văn tuyệt tác/ Em gái Khmer hay nàng tiên đi lạc” và cả sự trăn trở trước đại dịch Covid-19: “Tiếng còi xe cứu thương hú vọng tan thương/ Đất mẹ quằn đau thao thức đêm trường”

Tác giả Thạch Đờ Ni (bên phải) ở Đài PTTH Bạc Liêu

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Chằn tinh đứng canh hai bên cổng chùa

 

Mặt rùng rợn hù dọa nhân gian

Quá phũ phàng chốn thanh tịnh

 

Đó là gương cho người soi lại mình

Vào chùa bỏ “tâm chằn” chưa

Vậy mà khối người chẳng hiểu.

 

Em là tiên nữ em ơi!

 

Bên cổng chùa hoa văn tuyệt tác

Em gái Khmer hay nàng tiên đi lạc

 

Áo cổ tròn, sà rông quá thướt tha

Em che dù làm nỗi nhớ anh nghiêng

Nắng mai si rơi rụng xuống ven đường.

Đêm nằm nghe quê hương thở

 

Tiếng còi xe cứu thương hú vọng tan thương

Đất mẹ quằn đau thao thức đêm trường

 

Bầu sữa cạn rưng rưng giọt cuối

Vắt cạn máu ngực chuyển thành sữa ngọt

Mẹ quê hương rơi giọt lệ rưng rưng.

 

Anh gửi cho em dòng tin nhắn vội

 

Chốn dịch dã anh vẫn chưa ngơi tay

Tóc anh chưa cắt, râu chưa cạo

 

Cuộc chiến này ta chỉ có thể thắng

Nên phải chấp nhận hy sinh

Để ngày mai đất nước phục sinh.

 

THẠCH ĐỜ NI

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *